Sau khi Dạ Đông Thần nói xong bèn đưa Lạc Anh hùng hổ đi tìm Bảo Bảo, vừa nhìn thấy Bảo Bảo Dạ Đông Thần chợt nghiêm mặt nói: "Bảo Bảo, ngươi quá đáng lắm rồi, Lạc Anh có lòng tốt tự mình nấu bữa sáng cho ngươi ăn, nhưng ngươi chẳng những không cảm kích, trái lại còn nôn vào mặt người ta, thật sự không biết phép tắc chút nào, ngươi làm mất hết lễ nghi của Dạ gia rồi."
Vì để ra oai phủ đầu Bảo Bảo, Dạ Đông Thần vừa đến đã quở mắng Bảo Bảo một trận, Lạc Anh bên cạnh chốc chốc lại gật đầu, dường như đang tán thành với lời của Dạ Đông Thần.
Đợi sau khi Dạ Đông Thần nói xong, Bảo Bảo lúc này mới thản nhiên đáp: "Bá gia gia, sao người lại nói như vậy, vừa rồi nàng ta nấu bữa sáng quả thật rất khó ăn mà, nếu người không tin thì có thể tự nếm thử một miếng."
Bảo Bảo vừa nói vừa chỉ lên bàn, quả nhiên bữa sáng Lạc Anh mang đến trước đó vẫn nằm nguyên trên bàn.
Dạ Đông Thần thấy vậy ngoảnh đầu nhìn Lạc Anh một cái, Lạc Anh gật đầu, điểm tâm đang đặt trên bàn quả thật là đồ nàng ta mang đến trước đó, đương nhiên nàng ta không nhìn nhầm.
Điều này khiến Lạc Anh lại càng thấy khó hiểu hơn, Bảo Bảo vẫn giữ lại bữa sáng nàng ta mang đến chưa vứt đi, chuyện này quả thật làm nàng ta không thể hiểu được.
Còn Bảo Bảo lúc này lại nói tiếp: "Bá gia gia, cho dù người không đến tìm con, con cũng chuẩn bị đi tìm người đó, nữ nhân này nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869788/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.