Lạc Anh giận đến nghiến răng ken két, hận không thể lập tức đánh Bảo Bảo một trận mới vừa. Nhưng vừa nhớ lại những lời dặn dò của Dạ Đông Thần trước đó, Lạc Anh vẫn là cố nén lại lửa giận trong lòng.
"Bảo Bảo, con không thích cháo nóng vậy thì để đó tý đi cho nguội bớt, con nếm thử điểm tâm dì tự làm đi, mấy món này không có nóng đâu."
Lạc Anh vừa nói vừa đưa một miếng bánh ngọt tới bên miệng của Bảo Bảo, nở nụ cười lấy lòng.
Bảo Bảo lại hất miếng bánh trên tay của Lạc Anh sang một bên, càng thêm ghét bỏ mà nói: "Sao con người của ngươi lại ở bẩn thế chứ, tay ngươi bẩn như vậy, thức ăn ngươi cầm lên thì ta còn có thể ăn nữa sao. Ngươi có phải là cố ý muốn hại ta không."
Bảo Bảo càng nói càng thêm tức, ngay cả tỳ nữ bên ngoài cửa nghe được động tĩnh cũng đã chạy vào, nếu như Bảo Bảo thật sự có bất trắc gì, các nàng ta cũng đều không thể gánh nổi.
Lửa giận của Lạc Anh lúc này đã sắp đạt tới cực hạn, nhưng nhìn thấy mấy người tỳ nữ kia tới, nàng ta vẫn mạnh mẽ mà nén xuống.
Sau đó, Lạc Anh hít một hơi thật sâu, lúc này mới cầm lấy đôi đũa đưa cho Bảo Bảo, nói: "Là dì không đúng, vậy con cầm lấy đôi đũa này gắp ăn đi. Đây là thức ăn mà dì cực công nấu, ăn rất ngon."
Lạc Anh hiện tại chỉ có thể hy vọng ở mấy món điểm tâm này mà thôi, những thứ này dĩ nhiên không phải là nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869787/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.