Vào khách điếm, việc đầu tiên Tô Tử Mạch làm là về phòng nghỉ ngơi, theo như lời Cửu vương gia nói rằng sa mạc chết chóc này đầy rẫy nguy hiểm, thế nên nàng cũng không dám khinh suất.
Đúng lúc Tô Tử Mạch đang nghỉ ngơi dưỡng sức, bên ngoài vang lên một trận ầm ĩ huyên náo khiến nàng rất đỗi kinh ngạc. truyện teen hay
Hoàng Sa Thành này nằm tiếp giáp với sa mạc chết chóc, vô cùng vắng vẻ, việc làm ăn buôn bán ở đây cũng không được tốt, khách khứa chẳng có mấy, vừa rồi lúc Tô Tử Mạch bước vào khách điếm nàng cũng không nhìn thấy khách quan nào khác.
Vậy mà giờ lại có tiếng huyên náo bên ngoài, chuyện này không tránh khỏi có chút kỳ lạ, nghĩ vậy Tô Tử Mạch bèn đi ra ngoài xem có chuyện gì.
"Ngươi nói linh tinh gì vậy, bình thường Hoàng Sa Thành này ngay cả một con chim còn chẳng có, giờ lại nói với bọn ta rằng không có phòng ư?"
"Vô cùng xin lỗi các vị đại gia, cách đây không lâu đã có một đoàn khách quan tới tiểu khách điếm của chúng ta bao tiến các phòng rồi, ngài cũng biết nơi này của chúng ta không có bao nhiêu phòng cho thuê, giờ thật sự là hết phòng mất rồi."
Tô Tử Mạch vừa ra khỏi cửa đã thấy chưởng quý khách điếm đang khúm núm giải thích trước một lão thổ phỉ mặt mũi hung hăng dữ tợn, đằng sau hắn ta còn có một đám tráng hán dáng vẻ bặm trợn.
Nghe chưởng quý giải thích xong, tên thổ phỉ kia cũng không hề có ý định bỏ qua, hắn một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869734/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.