Ngoài cửa cách đó không xa, hai thuộc hạ của Dạ Ly Thần lúc này đang thì thầm nói nhỏ. "Không ngờ Đế Tôn đại nhân lại thật sự nhìn trúng nữ nhân kia. Bộ dạng của hai người trong đó có vẻ rất kịch liệt." "Ôi! Đế Tôn đại nhân nhiều năm như vậy mới gần nữ sắc. Kìm nén lâu như thế hiện tại có chút mãnh liệt cũng có thể hiểu được. Chúng ta vẫn nên ngoan ngoãn canh giữ. Nhất định không được để người khác quấy rầy nhã hứng của Đế Tôn đại nhân!" Dạ Ly Thần và Tô Tử Mạch không biết hai người họ chỉ ở trong phòng học hỏi lẫn nhau mà thôi, nhưng lại bị tất cả mọi người hiểu lầm. Sáng sớm hôm sau, những tia nắng ban mai vừa ló dạng, Tô Khang Thành dậy rất sớm phân phó công việc cho hạ nhân. Tối hôm qua không thể đuổi kịp Dạ Ly Thần cho nên Tô Khang Thành không muốn lại bỏ lỡ cơ hội lần này. Chỉ là không đợi ông ta đi tìm Dạ Ly Thần thì đột nhiên có vài gia đinh mang theo một thi thể tiến vào. "Lão gia không hay rồi! Bát tiểu thư chết rồi!" "Cái gì? Lăng Hy chết rồi?" Biết được tin Tô Lăng Hy chết rồi làm cho Tô Khang Thành kinh ngạc không thôi. Trước đây Tô Lăng Hy cũng đã mất tích một thời gian, người Tô gia đều cho rằng Tô Lăng Hy lén lút ra ngoài đi chơi. Suy cho cùng Tô Lăng Hy vẫn là bát tiểu thư được Tô gia sủng ái nhất. Bình thường cũng không ít lần làm ra chuyện bỏ nhà ra đi, mỗi lần qua một khoảng thời gian nàng ta sẽ tự mình trở về. Ai ngờ rằng lần này lại phát hiện thi thể của nàng ta. Điều này làm cho Tô Khang Thành lập tức rất căm phẫn. "Bát tiểu thư chết như thế nào? Thi thể của nàng ta được phát hiện ở đâu?" "Lão gia, trên người bát tiểu thư có rất nhiều vết thương. Hình như là bị người khác đánh chết. Còn nơi phát hiện ra thi thể của bát tiểu thư chính là nơi ở của Cửu tiểu thư trước đây." Tô Khang Thành nghe thấy lời này thì sắc mặt thay đổi rất nhiều, mà lúc này giọng nói của một nữ nhân bên cạnh đột nhiên vang lên: "Tô Tử Mạch! Nhất định là con tiện nhân này đã hại chết Lăng Hy. Lão gia ngài phải báo thù thay Lăng Hy!" Tô Khang Thành quay đầu nhìn thấy đại phu nhân của mình Trương Thị đang chạy tới. Xem ra những lời vừa rồi Trương Thị này đã nghe thấy. Trương Thị làm ầm như vậy làm cho những nữ nhân khác của Tô gia cũng nghe thấy mà đến xem. Nhìn thấy đám người Tô Vô Sương thì Trương Thị lại tiến lên kể khổ: "Vô Song, Thái Vân! Bát muội của chúng ta bị con tiện nhân Tô Tử Mạch hại chết. Chúng ta phải báo thù cho nàng mới được!" Đám người Tô Vô Sương tối qua bị Tô Tử Mạch chọc tức không nhẹ, nên bây giờ khi nghe những lời này thì tinh thần cũng tỉnh táo. Tô Vô Sương dẫn đầu nói: "Tô Tử Mạch vậy mà đã giết chết bát muội! Tỷ muội tương tàn đã vi phạm gia quy của Tô gia. Theo gia quy thì Tô Tử Mạch phải bị lăng trì xử tử!" Tô Thái Vân nghe vậy lập tức phụ họa theo: "Đại tỷ nói không sai! Con đã sớm biết con tiện nhân Tô Tử Mạch này bình thường trông có vẻ mềm yếu, nhưng thực ra trong lòng lại độc ác tàn nhẫn. Nếu không bát tỷ sao lại bị hạ thủ?" Mọi người đều chỉ trích Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch quả thực là một tội đồ tội ác tày trời vĩnh viễn không thể tha thứ. Tô Khang Thành nghe mọi người bàn luận nhưng vẫn không nói gì. Ông ta đương nhiên cũng muốn giết Tô Tử Mạch báo thù cho Tô Lăng Hy nhưng ông ta cũng không dám khi Dạ Ly Thần còn ở trong phủ. Dạ Ly Thần đối xử rất khác với Tô Tử Mạch, hiện tại nếu ông ta dám động đến Tô Tử Mạch thì Dạ Ly Thần nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Nghĩ đến đây thì Tô Khang Thành vỗ bàn nói: "Các người trước hết câm miệng đi! Giết Tô Tử Mạch đương nhiên có thể, nhưng mọi chuyện phải đợi đến khi Đế Tôn đại nhân rời khỏi rồi hẵng nói!" Đúng lúc này đột nhiên có hạ nhân đến bẩm báo: "Lão gia, lúc nãy hạ nhân đi đến phòng của Đế Tôn đại nhân nhưng bên trong phòng không có tiếng phản hồi, Đế Tôn đại nhân hình như đã rời khỏi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]