Chỉ cần một ánh mắt thì nam nhân cao lớn đột nhiên đổ đầy mồ hôi trên mặt. Sau đó trực tiếp bắt lấy Tô Vô Sương, ném Tô Vô Sương ra ngoài như rác rưởi.
Dạ Ly Thần quay trở về phòng, đóng cửa phòng thật mạnh. Mà lúc này ở trong phòng Tô Tử Mạch đang nhìn Dạ Ly Thần với vẻ mặt nghiền ngẫm.
Đám người Tô Vô Sương hao tâm tổn sức muốn bước vào trong phòng của Dạ Ly Thần mà không biết Tô Tử Mạch sớm đã ở bên trong.
"Xem ra ngài rất được hoan nghênh!"
Đối mặt với sự trêu chọc của Tô Tử Mạch, Dạ Ly Thần đột nhiên cười xấu xa nói: "Nàng mới biết sao? Những tỷ muội kia của nàng đều mong muốn sự ôm ấp yêu thương của bản tôn, còn nàng thì sao?"
Nói đến câu cuối thì ánh mắt của Dạ Ly Thần đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mạch. Thế nhưng đối diện Dạ Ly Thần là ánh mắt trong suốt của Tô Tử Mạch.
Còn cho rằng bản thân rất đẹp sao? Những mánh khóe này trước đây bổn tiểu thư đã xem qua rất nhiều lần rồi!
Nhìn thấy Tô Tử Mạch biểu hiện bình tĩnh như vậy thì Dạ Ly Thần đột nhiên cảm thấy có chút thất bại. Bản tôn từ trước tới nay luôn là khắc tinh của hàng vạn nữ nhân. Tại sao lại không có ích gì khi ở trước mặt của Tô Tử Mạch?
Trong lòng Dạ Ly Thần buồn bực, đột nhiên bước lên nói: "Lần trước bản tôn thấy lá gan của nàng cũng không nhỏ, cũng không biết là tu vi như thế nào? Để bản tôn thử xem tu vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869544/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.