Động tác của Mục Tân Thành rất chậm, bởi vì ông ta muốn nhìn dáng vẻ hoảng sợ của Lưu Ly.
Nhưng điều khiến Mục Tân Thành không thể ngờ đến là, ngay lúc này, Lưu Ly lại đột nhiên lao về phía mình.
Sau đó ông ta liền cảm thấy cánh tay của mình tê rần, theo bản năng liền buông lỏng tay.
Vừa ngẩng đầu đã thấy trên cánh tay của ông ta bị cắm vào một cây kim thêu.
Mà bởi vì tay buông lỏng, đứa trẻ vừa ngã xuống đã bị Lưu Ly cướp lại ôm vào lòng
Mục Tân Thành từ trước đến nay đều không phải kẻ ngu, hành vi của Lưu Ly khiến ông nhận ra rằng chính mình có lẽ cô gái trước mặt này mê hoặc rồi. Vốn dĩ mục đích của người này chính là đứa trẻ trong tay ông ta kia.
Dưới cơn giận ngút trời, trong mắt Mục Tân Thành tràn ngập sát khí.
Nhưng lúc này một bàn tay của ông ta đã tê rần không thể động đậy, một bàn tay khác thì đã gãy, vì thế Mục Tân Thành liền hung hãn giơ chân đá về phía Lưu Ly.
Thực ra tất cả đều xảy ra rất nhanh, Lưu Ly chỉ kịp ôm lấy Bình Bình che chở trong lòng mình, căn bản là không kịp tránh.
Nhưng đau đớn lại không xuất hiện như tưởng tượng, lại 'phanh' một tiếng vang lớn.
Lưu Ly không bị đá đi, nhưng thân thể Mục Tân Thành lại bay ra ngoài, hung hăng nện xuống mặt đất.
Mục Tân Thành cảm thấy xương sườn của mình đã gãy, trong mắt mang theo oán độc nhìn về phía đầu sỏ gây tội Cố Tại Ngôn.
Thấy Cố Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299610/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.