Xuôi theo manh mối của Trương lão gia, Cố Tại Ngôn quả nhiên đã tra được một ít manh mối.
Chỉ là manh mối vào lúc mấu chốt thì bị đứt, nhân thủ của hắn ở đây không nhiều, tạm thời không muốn bại lộ thân phận, vậy nên chỉ đành dùng danh hiệu của Đặng Lâm An đi tìm huyện lệnh.
Cho dù sắp xếp việc ổn thỏa rồi, nhưng hắn vừa nghĩ tới Lưu Ly vẫn đang đợi tin, bèn vội trở về nói tình hình cho cô.
Nếu là ngày trước, vì sợ một người lo lắng mà đi ngựa không ngừng để trở về, đối với Cố Tại Ngôn mà nói chuyện đó tuyệt đối là không thể.
Nhưng bây giờ Cố Tại Ngôn chỉ muốn để nữ nhân đó không lo lắng, cái khác căn bản không nghĩ nhiều.
Thậm chí hắn đã quên nghĩ, sau khi hắn nói tình hình cho cô, sẽ khiến cô càng lo lắng hơn.
Thôn Đại Vĩ---
Yên Yên được Lưu Ly ôm trong lòng đã thiếp đi vì mệt, trong đầu nhớ tới những hình ảnh Bình Bình và cô ở bên nhau.
Tuy chưa tới 5 tuổi, nhưng Bình Bình lại rất hiểu chuyện rất ít khi khiến người khác nhọc lòng, Yên Yên như vậy mới càng khiến người ta đau lòng.
Nhưng cô lại làm mất Bình Bình.
Thằng bé bây giờ đang ở đâu? Có an toàn không? Liệu có sợ hãi không?
Từng câu hỏi hiện lên trong đầu Lưu Ly, làm nghẹt trái tim của Lưu Ly khiến nó đau thắt lại, nước mắt cũng bất giác rơi xuống, thấm ướt gối.
Vào lúc này, ở cửa sổ truyền tới tiếng cạch cạch.
Lưu Ly ngẩng đầu nhìn, lại thấy một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299602/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.