Lưu Ly nghe thấy trong tiếng khóc này có tiếng của Yên Yên, lập tức trái tim thắt lại, dự cảm không tốt dấy lên.
Đè sự bất an trong lòng xuống, Lưu Ly đi tới gõ cửa.
Tiếng khóc vì tiếng gõ cửa của Lưu Ly đột nhiên dừng lại, nhưng bên trong mãi không có động tĩnh, tình huống rất khác thường.
“Thím?” Cố Tại Ngôn cất tiếng gọi, trong giọng nói thấp thoáng có thể nghe ra chút run rẩy.
Có lẽ là nghe thấy tiếng của Lưu Ly, trong sân im ắng giây lát, sau đó truyền tới tiếng bước chân, sau đó có người mở cửa ra.
Cả quá trình, Lưu Ly thậm chí quên mất phải hít thở, cho tới khi cửa được mở ra, Trương Trần Thị với đôi mắt sưng đỏ lộ ra.
Trương Trần Thị nhìn Lưu Ly, miệng hơi run rẩy, trong mắt là sự áy náy.
“Mẹ---”
Vào lúc trong lòng Lưu Ly suy đoán đã xảy ra chuyện gì, Yên Yên với giọng nói kinh sợ truyền tới.
Lưu Ly nhìn theo âm thanh, lại thấy Yên Yên đang chạy về phía cô, dường như bị kinh sợ mà ôm chặt chân của cô.
Lưu Ly cũng có thể cảm nhận được Yên Yên đang run rẩy, đây là một loại phản ứng sau khi bị kinh sợ rất lớn.
Hơn nữa, Lưu Ly nhìn thấy trên người Yên Yên dính vết máu, điều này càng khiến Lưu Ly chắc chắn thật sự đã xảy ra chuyện rồi.
Lưu Ly nhìn vào trong sân, chỉ nhìn thấy cả nhà Trương Nhị Tú đứng đần ở cửa, trong mắt của mấy người đều có vệt nước mắt, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của Bình Bình.
“Bình Bình...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299599/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.