“Thím động vào con trai tôi thử xem!”
Chính vào lúc Tiêu thị muốn ra tay, Lưu Ly lạnh lùng mở miệng.
Thấy căn phòng lộn xộn, trong lòng Lưu Ly cũng ngập tràn tức giận, nếu không phải định lực của cô tốt, lúc này cô hận không thể đuổi đám vô sỉ này ra ngoài rồi.
Lời của Lưu Ly quá khí thế, lại lạnh như băng, thêm Tiêu thị trước đây từng chịu thiệt không ít trước mặt cô, cho nên bà ta trong lòng sợ cô, bất giác dừng động tác trong tay.
Chỉ phút chốc dừng tay như vậy, Lưu Ly đã tới gần, Tiêu thị dù có muốn ra tay nữa cũng không còn cơ hội.
Nhưng con trai nhỏ nhà mình bị đánh, nếu cứ bỏ qua như vậy, bà ta cũng không cam lòng, bèn hung ác mở miệng: “Lưu Ly, cô dạy con trai mình thế nào, chút tuổi đầu đã không biết lớn nhỏ, lớn còn ra thể thống gì?”
Lưu Vượng Vĩ mặc dù chỉ lớn hơn Bình Bình một tuổi, nhưng vai vế lại cao hơn Bình Bình một bậc.
Nếu đổi thành nhà khác, cao hơn một bậc sẽ đè một đầu, dù Bình Bình chịu thiệt cũng chỉ phải nhịn.
Nhưng Lưu Ly sẽ không như vậy, cô mặc kệ có vai vế hay không, chỉ quản đúng sai.
Muốn bắt nạt con trai cô, vậy thì không được, ai đến cũng vô ích.
“Thím Tiêu biết dạy con trai, chính là dạy con trai thím tự tiện xông vào phòng nhà người khác? Hay là dạy nó trộm cắp?” Lưu Ly lạnh giọng chất vấn.
“Trộm cắp cái gì? Cô nói linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215666/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.