“Không tốt!
Lưu Ly sửng sốt thốt lên một tiếng, khiến trái tim của mấy người đều bị treo lên.
“Á---”
Sau đó truyền tới tiếng kêu của ma ma và bà đỡ.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tôn đại phu ở bên ngoài tấm bình phong không nhìn thấy cái gì cả, vẻ mặt lo lắng.
“Ra nhiều máu rồi, phải kịp thời cầm máu.” Lưu Ly mở miệng.
Sau đó vẻ mặt nghiêm nghị nhìn sang bà đỡ ở một bên: “Mau, lấy nước nóng.”
Sau đó, Lưu Ly liên tiếp nói ra tên của mấy dược liệu: “Tôn lão, số thuốc này ông mau đi bốc.”
Nói xong, cô nhìn sang ma ma: “Bà sang phòng cách vách chuẩn bị bếp nấu thuốc, phải nhanh.”
Tuy Lưu Ly nhìn trông tuổi không lớn, nhưng bộ dạng nghiêm nghị lúc này lại khiến người khác cảm thấy rất tin tưởng.
Đặc biệt khi thấy Tôn lão cũng nghe lệnh của Lưu Ly, bà đỡ và ma ma càng không dám có một chút chậm trễ.
Ba người đều ra khỏi căn phòng, người của Nhiêu gia lo lắng vây lại.
“Các người sao lại ra ngoài rồi, Nhã Nhi còn ở bên trong.”
“Ly ở trong canh chừng, các người mau, dẫn ta tới phòng thuốc của nhà các người.”
Nhà giàu có bình thường đều có phòng thuốc riêng, Nhiêu gia cũng không ngoại lệ.
Tuy khẩn trương, nhưng người của Nhiêu gia vẫn kêu hạ nhân dẫn Tôn đại phu rời đi.
Mà Lưu Ly, sau khi thấy trong phòng không có ai, cô nhanh chóng đút ba giọt nước linh tuyền vào miệng của Nhiêu Thanh Nhã, để bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215634/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.