Dự định ban đầu của Lữ Thiết Nhan là muốn đi dạo hóng mát để tâm tình có thể được thoải mái hơn một chút. Nhưng khi cô vừa lái xe đi được một đoạn liền thay đổi chủ ý, cô cảm thấy không có gì thay thế được rượu cả, chỉ có rượu mới làm cho bản thân như trút hết muộn phiền, hay thậm chí là chìm vào quên lãng. Kỳ thực uống rượu không hề tốt cho sức khỏe, nhưng mà ai cũng dùng đâm đầu vào nó. Vì sao? Vì nó khiến con người ta như nhận ra rõ bản thân mình mỗi khi say. Đi theo dòng suy nghĩ miên man, Lữ Thiết Nhan đã lái xe đến quán bar. Cô đỗ xe ngay ngắn, rồi bước xuống đi thẳng vào bên trong.
Rất nhanh tiếng nhạc xập xình, rộn ràng pha lẫn tiếng hò hét của tất cả mọi người dồn dập bên tai của cô. Lữ Lữ Thiết Nhan đi lướt qua dòng người, chọn một cái bàn hơi khuất, bồi bàn nhìn thấy cô liền đi đến hỏi: "Tiểu thư không biết cô muốn uống gì?"
Lữ Thiết Nhan ngẩng mặt, nhàn nhạt đáp:
"Một chai rượu vang, cảm ơn."
Bồi bàn gật đầu sau đó đi vào trong chuẩn bị rượu rồi mang ra cho cô. Lữ Thiết Nhan mở miệng cảm ơn lần nữa, giây sau cô nhàn nhạt rót rượu vào ly, màu đỏ óng thu vào mắt của cô, Lữ Thiết Nhan nâng ly rượu đưa lên miệng một cách nhẹ nhàng, từ từ nhâm nhi thưởng thức rượu ngon. Sự xuất hiện của cô vô tình thu hút cái nhìn đầy xấu xa của Song Nhĩ Khang. Ban đầu hắn còn định đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ca-doi-cung-sung-cuc-pham-phu-nhan/2787372/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.