Trấn trên không phải không có đại phu, khi Cột phát hiện ra tình trạng của Lục Viên bất ổn đã bật dậy đi tìm đại phu. Nhưng Lục Viên được đỡ vào giường nằm rồi lấy chăn che kín lại, sống chết không cho ai lại gần, đại phu đến cũng không cho xem bệnh.
Chưởng quầy có khuyên thế nào, nói thế nào Lục Viên cũng chùm chăn không chui ra. Ông chẳng còn cách nào, đành nhẹ nhàng xin lỗi tiễn đại phu ra về, lại bảo Cột nhanh đi gọi Tô Hoài đến.
Vì thế, đợi tới khi Tô Hoài hổn hển chạy đến, nhìn thấy trong phòng mọi người đang vây quanh một ổ chăn kín mít, gọi thế nào cũng không ra.
“Tiểu Viên?” – tiến lại gần, Tô Hoài muốn vén chăn lên, lại bị Lục Viên giữ chặt.
“Tô đại ca bảo mọi người ra ngoài đi” – giọng Lục Viên không quá ổn, nhưng thần trí vẫn thanh tỉnh, ngữ khí quật cường.
Tô Hoài bất đắc dĩ, đành phải gật đầu với chưởng quầy, “Làm phiền chưởng quầy, cho mọi người ra ngoài làm việc đi, Tiểu Viên đã có ta rồi.”
Đại phu đã lên tiếng, mọi người cũng an tâm, ai nấy nối đuôi nhau ra ngoài, Cột đi sau cùng, vừa lo lắng vừa ngoái đầu lại.
Cửa phòng mở ra rồi đóng lại, ngay lúc ấy, không đợi Lục Viên chui ra, Tô Hoài đã nhấc chăn lên, túm lấy tay Lục Viên bắt mạch.
“Nằm yên đi, ta đi sắc thuốc cho ngươi.” – cảm thấy mạch hơi loạn, nhưng không ảnh hưởng đến cái thai, sắc mặt Tô Hoài sáng hơn chút.
Đang định đi, Lục Viên đã bắt lại cổ tay Tô Hoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-hoi-co-dai-chung-bao-tu/1632167/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.