RE-Voild?
Hạ Cảnh Dực nhíu mày, chống tay nhìn qua. Tiêu La Khải ngồi một phía gật đầu.
- Đúng vậy. Đây là một loại lập trình bậc cao, hoạt động rất hung tàn. Phân nửa hệ thống nhỏ lẻ trên thế giới đã bị nhiễm loại virus này. Bây giờ hứng chịu nó là tập đoàn phân phối lớn như KM đấy.
Hạ Cảnh Dực phiền não xoa trán. Tập đoàn vừa mới vực dậy sau lần gặp đại nạn robot, bây giờ lại vướng phải loại virus này nữa. Quả nhiên ứng dụng công nghệ quá nhiều cũng không phải là đều tốt đẹp.
- Tôi chưa thấy báo cáo về loại virus này. Chắc là nó chưa xâm nhập được vào hệ lập trình của tập đoàn. Tôi sẽ tìm cách xử lý.
Tiêu La Khải gật đầu.
- Bác thế nào rồi?
- Vẫn vậy thôi. Chắc là muốn theo mẹ tôi rồi.
Tiêu La Khải không hỏi gì thêm. Hạ Cảnh Lâm từ lúc bị robot tấn công đến giờ vẫn chưa tỉnh.
Hạ Cảnh Dực im lặng, nhìn vào màn hình máy tính trước mặt. Hắn vừa mới quyết định cắt đứt với Công Hội xong. Giờ thì hay rồi, chưa kịp làm lại ào tới một thứ nguy cơ khác. Cũng không biết Công Hội xử lý chuyện này thế nào nữa.- Không có việc gì thì tôi trở về đây. Một lát nữa tôi còn phải ký hợp đồng.
- Chúc may mắn.
Tiêu La Khải làm động tác chào, mặt hiếm có lại trông cà chớn. Hạ Cảnh Dực bật cười, chào lại. Tiêu La Khải đóng cửa, rời đi. Hạ Cảnh Dực lại rơi vào trầm ngâm.
Thời điểm này hoạt động đúng là khó khăn trùng trùng. KM đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587313/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.