Medila xuống khỏi vách núi. Lần này sự có mặt của cô không phải là chỉ để xem tình hình rồi về báo cáo. Hạ Cảnh Dực muốn cô ở đó khống chế tình hình, đảm bảo đám người Công Hội toàn bộ đều sẽ bị giết.
- Xong. Công Hội cũng chỉ tới vậy.
Vũ Anh Anh thu lại kiếm, hơi nghiên đầu nhìn đám thủ hạ dọn dẹp mấy cái xác và bắt trói tù nhân. Cô nhìn qua Radie.
- Anh xuống đây làm gì? Sở trường của anh là đột kích và xa chiến chứ có phải cận chiến đâu.
Radie ngồi trên một tảng đá, cúi đầu lau vết máu và tự băng bó mà không đáp lời. Vũ Anh Anh bực bội thở ra, sau đó quan sát đám người Công Hội bị bắt.
- Medila, Hạ Cảnh Dực muốn giết hết sao?
- Hả?
Medila nhìn Vũ Anh Anh. Nói lớn như vậy là sợ người ta không biết đứng sau lưng cô ta là Hạ Cảnh Dực sao chứ? Cô ta gọi tên Radie cô không quan tâm, bởi dù lộ ra cô ta là người của bá chủ một thời của /Lục Địa Đen/, ba mẹ cô ta, thì chẳng liên quan gì tới cô là người của Hạ Cảnh Dực.
- À yên tâm, tôi cũng định giết cả cho chắc. Bọn Công Hội thường sống dai, mà tình báo cũng ghê lắm. Lộ ra không phải chuyện gì tốt lành. Huống hồ ba mẹ tôi đang duy trì thế trung lập.
Medila không nói thêm vào cái gì. Cô ta rút súng.
- Vậy thì xử tử luôn ở đây đi.
Vũ Anh Anh hơi cười.- Cất súng đi. Việc xử tử tính sau. Bây giờ nên nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587312/quyen-2-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.