Ánh sáng xanh của Blue Elitic-flup sáng vừa đủ. Căn phòng rơi vào trong yên tĩnh. Robot ở khắp nơi vẫn không chút cử động.
DP-002 đưa mắt nhìn qua một góc khuất.
- Marine.
Có tiếng động từ một nơi nào đó không rõ. Giọng nói này nghe khá giống giọng người, nhưng vẫn mang âm hưởng cứng nhắc của robot.
Giọng nói vang lên thật lâu, nhưng không có ai trả lời.
- Tại sao không đáp? - Giọng nói kia lại vang lên.
Vẫn không có tiếng đáp trả.
Giọng kia không vang lên nữa. DP-002 ngồi, cụp mắt không biết đang làm gì. Nó đứng dậy, nghiên đầu nhìn về phía Dạ Sở Kỳ.
- Chẳng lẽ không có cách nào sao?
Có tiếng máy móc vang lên loẹt xoẹt. DP-002 chớp chớp.
- Muốn giải quyết, phải tìm người đặt ra vấn đề.
Ánh mắt của DP-002 đưa về phía Dạ Sở Kỳ.
- Chủ nhân, ngài có thể trả lời không?
- Rõ ràng là không thể. - Giọng nói kia trả lời.
DP-002 hoàn toàn bỏ lơ lời nói kia. Nó bước dần về phía Dạ Sở Kỳ. Các dây dẫn tự động rời ra. Nó bước rất chậm. Và tới khi đứng trước mặt Dạ Sở Kỳ, nó run rẩy.
- Chủ nhân, ngài có biết những gì đang xảy ra không?
Dạ Sở Kỳ căn bản không thể đáp.
- Chủ nhân, ngài là nguyên nhân của tất cả, và chính ngài cũng đau khổ.
Tiếng động máy móc vẫn kêu đều đều. Dạ Sở Kỳ chẳng chút cử động.
- Ngài đáng lẽ đã chết. Ngài sẽ hủy diệt thế giới này, vì tất cả những tranh giành và hỗn loạn đều vì ngài.
DP-002 chạm vào người Dạ Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587269/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.