Dạ Sở Kỳ ngồi trên ghế, cánh tay buông thõng. Cô chẳng còn cảm giác gì từ cánh tay này, cũng không cử động được. Cô run rẩy, nhưng lần này là vì sợ. Dạ Sở Hiên nhíu mày.
- Đưa tay cho anh.
Dạ Sở Kỳ ngoan ngoãn làm theo. Tay nâng cánh tay kia lên còn run rẩy.
Nhìn một lát, Dạ Sở Hiên nhíu mày. Da của Dạ Sở Kỳ cấu tạo từ tế bào, bị axit ăn mòn cũng không lạ. Nhưng... ở đâu ra có axit?
- Vì sao lại thành ra thế này? - Sắc mặt Dạ Sở Hiên không mấy tốt.
Dạ Sở Kỳ cố gắng bình tĩnh bằng cách điều hoà hít thở. Mất một lúc cô mới trả lời:
- Do robot SP cắn.
- Làm sao em lên được tầng 12? Anh không thấy em liên lạc trở về.
- Cô gái thuộc đội tuần tra đó bám theo em. Nhờ đó nên em mới an toàn lên tới tầng 12. - Dạ Sở Kỳ xoa trán.
Mặc dù không đúng lắm, nhưng cũng chẳng sai nha.
Dạ Sở Hiên gật đầu.
- Được rồi, không sao. Chỉnh sửa lại là được. Em nghỉ ngơi một lát đi.
Dạ Sở Hiên vừa dứt lời, phía trước mắt Dạ Sở Kỳ đã hiện lên dòng chữ "Tiến vào giấc ngủ giả lập?". Dạ Sở Kỳ đồng ý, sau đó ý thức liền mất đi.
Dạ Sở Hiên quay qua DP-002.
- DP-002.
- Vâng, thưa chủ nhân.
- Có cảm thấy khó chịu không?
- Khó chịu?
- Cảm giác khác thường.
DP-002 im lặng một lúc lâu.
- Có một chút.
Dạ Sở Hiên gật đầu.
- Vất vả rồi. Từ giờ đến lúc trở về cô có thể nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587268/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.