Dạ Sở Kỳ ôm thỏ trắng nhỏ đi phía ngoài. Rời khỏi khu số 8 xung quanh đông đúc hẳn. Cô định đến trung tâm mua sắm mua vài thứ đồ. Đống nguyên liệu làm đồ thủ công của cô sắp hết rồi.
Bởi vì Dạ Sở Hiên không có ở nhà, cho nên Dạ Sở Kỳ tự ý ra khỏi nhà dù rằng anh đã dặn cô tuyệt đối không được rời khỏi nhà. Cô không đi với ai cả, cô đi một mình, và sẽ về ngay. Cô không nghĩ vụ việc gì đó tương tự việc mà Hy Mã Kỳ đã làm với cô năm trước sẽ xảy ra. Cô đi một mình, với một con thỏ, và có khả năng tự vệ. Mọi thứ hoàn mỹ. Dù sao cũng không phải lần đầu cô lén anh ra khỏi nhà.
- Xung quanh có thật nhiều robot, Bạch Ngân nhỉ?
"Chít!"
Dạ Sở Kỳ đi dạo quanh. Cô cũng biết đường về rồi, sẽ không lạc.
- Kính chào quý khách? Tôi có thể giúp gì được?
Dạ Sở Kỳ mỉm cười nhìn nam robot.
- Cảm ơn, tôi muốn tìm khu thủ công.
Nam robot dừng lại một chút.
- Khu thủ công ở tầng 7, thưa quý khách.
- Cảm ơn nha.
Robot cúi đầu. Dạ Sở Kỳ vẫy tay chào, rời đi.
- Xem nào.... Tầng bảy.... Trời ạ, phải đi thang máy sao? Không biết có thang trượt không?
- Này cô bé, cẩn thận!
Dạ Sở Kỳ giật mình, quay người lại. Vừa lúc một ai đó ngã xuống trước mặt cô. Chưa kịp hiểu ra, Dạ Sở Kỳ ngẩn ra một hồi. Sau đó cô liền nhìn xem.
- Robot?
Đó là một nam robot. Nó đứng dậy, mắt chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587263/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.