Dạ Sở Kỳ ôm Bạch Ngân nằm lăn lóc trên thảm cỏ, DP-002 bất lực đứng nhìn. Nó không cách nào hiểu nổi sở thích này của Dạ Sở Kỳ. Chẳng lẽ con người đều kỳ quặc vậy sao?
Ừm, nghĩ lại thì hình như là vậy?
A, nó muốn tiếp tục là một robot rồi.
Đoán xem hôm nay là ngày gì? Là sinh nhật của Dạ Sở Kỳ. Năm trước bận rộn nhiều chuyện không có để ý tới, năm nay tất nhiên sẽ tổ chức sinh nhật rồi!
Nghe nói sinh nhật sẽ có bánh kem vừa ngọt vừa mềm.
- Khoan đã AL-003, không được ăn cỏ!
Nếu không phải Dạ Sở Kỳ hay bắt chước Bạch Ngân gặm cỏ thì chắc DP-002 cũng không cần ở đây canh chừng cô.
DP-002 lôi Dạ Sở Kỳ dậy. Cô xụ mặt, đem cỏ trong miệng đều phun ra. Vị chẳng ngon tí nào!
- Tôi chán!!!!
DP-002 hoàn toàn không muốn trả lời câu nói này.
- DP-002, chơi gì đi! - Dạ Sở Kỳ lắc vai DP-002.
DP-002 cảm thấy, sau này nó sẽ không bao giờ muốn trông chừng Dạ Sở Kỳ nữa. Cuối cùng trong sự không tình nguyện, DP-002 vẫn phải vào nhà lôi đồ chơi ra chơi với Dạ Sở Kỳ.
Cùng lúc này, La Tử Ân đang nằm dài trên bàn ăn.
- Anh nói này Y Y, anh vẫn thấy bữa tiệc này có gì đó không đúng. Em không thấy nó rất nhạt nhẽo sao?
Tả Y Y đang ngồi bên bàn trang trí cái bánh kem, đem tô kem bơ ụp luôn vào mặt La Tử Ân.
- Anh bớt nói nhảm đi.
La Tử Ân bật dậy, hất cái tô kem bơ ra khỏi mặt. Với lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587227/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.