Dạ Sở Kỳ ôm Bạch Ngân nửa nằm nửa ngồi trên ghế, mắt nhìn chiếc ly trên bàn. Vũ Anh Anh ngồi bên cạnh cô, uống nước và buồn chán đùa nghịch tóc của Ninh Diễm Kiều bên cạnh.
- Sở Kỳ à, một năm rồi cậu không có ra ngoài luôn đấy. Tính ở nhà luôn đó à?
Dạ Sở Kỳ chỉ cười, từ chối cho ý kiến.
- Thời gian qua các cậu thế nào? - Cô đổi chủ đề.
Vũ Anh Anh bĩu môi.
- Không gì mới.
- Thế Kiều Kiều, cậu thế nào?
Ninh Diễm Kiều nhăn mặt.
- Không, chỉ là ba tôi không thích các thiết kế của tôi.
- Còn mẹ kế của cậu?
- Rất tốt.
- Vậy là tốt rồi. - Dạ Sở Kỳ đưa qua một cái bánh. - Bánh mình làm, ăn đi.
Ninh Diễm Kiều cầm lấy cái bánh, ăn.
Vũ Anh Anh ôm dính Ninh Diễm Kiều, nhoài người cắn một miếng bánh từ trên tay Ninh Diễm Kiều, vừa ăn vừa nói:
- Sở Kỳ, ở nhà có gì vui sao? Ra ngoài chơi với mình đi!
Dạ Sở Kỳ lắc đầu không nói, tay vuốt ve Bạch Ngân. Nói sao thì, cũng tính ra gần một năm rồi.
- Mai sinh nhật của cậu đó. Tròn một năm từ ngày cuối cùng cậu rời khỏi nhà luôn. 457 ngày ở nhà, không chán hả?
Dạ Sở Kỳ cầm lấy ly nước màu đỏ trên bàn.
- Phải, sinh nhật 17 tuổi. - Cô lẩm bẩm.
- Hả? Cậu nói gì?
Dạ Sở Kỳ lắc đầu. Cô cười.
- Trà nóng không? Ngọt lắm.
- Thôi, mình không thích trà.
- Tôi một tách.
Dạ Sở Kỳ cầm bình nước rót ra ly của Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587226/quyen-2-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.