-Trễ quá rồi ha? -Vũ Anh Anh quay quyển sách, mắt nhìn đồng hồ.
-Ở lại ăn tối không? -Dạ Sở Kỳ hỏi mọi người.
Hy Mã Kỳ nhìn đồng hồ. Cô tỏ vẻ tiếc nuối.
-Giờ mình phải về rồi. Ba nuôi không thích mình về muộn.
-Hai con búp bê hai người giống nhau ghê. -Vũ Anh Anh bĩu môi.
Dạ Sở Kỳ và Hy Mã Kỳ cười cười. Ninh Diễm Kiều, Sử Ngao Kim và Tiêu La Khải đứng dậy.
-Thôi, chúng tôi về đây.
-Ừm.
Hy Mã Kỳ có chút luyến tiếc. Dạ Sở Kỳ tinh ý phát hiện.
-Hôm sau lại ghé qua đọc sách với mình nha?
Mắt Hy Mã Kỳ sáng lên.
-Mình có thể tới?
Dạ Sở Kỳ gật đầu. Hy Mã Kỳ vui vẻ nắm tay cô. Mắt Tiêu La Khải hơi nheo lại, nhíu mày một cái.
Dạ Sở Kỳ dẫn năm người đi ra ngoài. Vừa tới phòng khách liền gặp nhóm Dạ Sở Hiên mới về. Tả Y Y cởi áo khoác.
-Bạn em tới chơi? Giờ về sao?
-Vâng ạ.
Dạ Sở Hiên đảo mắt qua một lượt, dừng lại chỗ Hy Mã Kỳ nhiều hơn vài giây rồi quay về phía Dạ Sở Kỳ sau đó vào nhà mà không nói gì. Tả Y Y cười cười.
-Hôm nay anh ấy gặp chút rắc rối nên hơi khó chịu.
Dạ Sở Kỳ gật đầu.
-Em đưa các bạn về đây ạ.
-Ừ, các em đi đường cẩn thận.
Đám người vào trong, rồi đám người ra ngoài. Hy Mã Kỳ cảm thán khi bước lên ván lướt không:
-Có gia đình thật tốt.
-Giờ cậu cũng có gia đình mà. -Dạ Sở Kỳ cười bất đắc dĩ.
-Ừ nhỉ.
-Tạm biệt! -Ninh Diễm Kiều vẫy tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587199/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.