Phi hành khí đáp xuống trước khoảng sân nhỏ, Liên Kỳ Quang nhảy xuống, quay đầu ngây ngô nhìn Hạ Hầu Thiệu Huyền cùng vừa xuống theo: “Muốn vào trong nhà ngồi không?”
Hạ Hầu Thiệu Huyền thu hồi phi hành khí vẻ ngoài bắt mắt, rõ ràng không thuộc khu ba vào không gian khí, tay vững vàng đặt trên cái đầu nhỏ của Liên Kỳ Quang, âm thanh trầm thấp: “Đi thôi.”
Giống như đã sớm quen với hành động này của Hạ Hầu Thiệu Huyền, Liên Kỳ Quang ngây ngô không thèm để ý tới cái tay trên đỉnh đầu, bình tĩnh bước vào trong sân.
“Anh hai! !” Một tiếng hoan hô, Liên Tiêu Thù vui sướng chạy tới, theo sát phía sau chính là 009-A: “Anh hai, anh về rồi?”
Liên Tiêu Thù chạy tới trước mặt Liên Kỳ Quang, ngẩng cái đầu nhỏ vui sướng nhìn cậu. Chân mày Liên Kỳ Quang khẽ nhếch lên một chút, cậu nhớ cô em gái này trước giờ rất sợ mình.
“Chào hỏi đi.” Đưa tay đút vào túi, mặt không biến sắc ý chỉ Hạ Hầu Thiệu Huyền phía sau.
“Chào chị dâu.” Liên Tiêu Thù nghe lời chào một tiếng, đầu cụp xuống nhìn chằm chằm mũi chân, không dám nhìn tới sắc mặt Hạ Hầu Thiệu Huyền.
Chị dâu? ? ?
“…” Bàn tay Hạ Hầu Thiệu Huyền cứng đơ, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao băng véo véo phóng về phía Liên Tiêu Thù, gương mặt kiên nghị lạnh lùng cũng trầm xuống.
“Đừng đè, không thoải mái.” Giống như không cảm nhận được nhiệt độ không khí giảm xuống. Liên Kỳ Quang ngây ngô gạt đi cái tay kia, đi thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-lam-vo-thieu-tuong/2803976/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.