Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Đêm yên tĩnh và sâu hơn.
Cửa sổ hé mở một khe nhỏ, gió đêm lành lạnh luồn vào, rèm cửa sổ bay lên phấp phới rồi nhanh chóng buông xuống.
Thời Mộ ngủ trên giường ghế sofa, tấm chăn mỏng tang chỉ che đến phần bụng, một chân đặt xuống đất trông rất mất hình tượng.
Cô ngủ càng say bao nhiêu thì có vài thứ tỉnh táo bấy nhiêu.
Cùng tồn tại với trái tim, mị cổ mỗi lúc một mạnh mẽ hơn theo thời gian, thừa cơ ký chủ không hề hay biết, nó liên tục tản mát ra hương thơm đầu độc nhân thần. Mùi hương này như có như không từ từ xâm nhập vào các dây thần kinh của não bộ con người hệt như anh túc.
Đêm tối là thời điểm vạn vật ngủ say, là một chiếc giường ấm áp cho những thế lực xấu xa sinh sôi nảy nở, còn là thời cơ nó đạt được sức mạnh hoàn mỹ nhất. Mị cổ tranh thủ tránh né được triền đằng cổ, thao túng làm tứ chi Thời Mộ dần dần tỉnh dậy.
Cô nhắm hai mắt, tay chân cứng ngắc bò đến ngay giữa giường lớn như bị mộng du. Đứng lại, rồi cô thẳng đờ nằm trước mặt thiếu niên như heo chết.
Triền đằng cổ có hơi giật mình, bắt đầu thức tỉnh, mị cổ vội vàng dừng động tác lại nhưng vẫn không ngừng toả ra mùi thơm.
Mục đích của nó chỉ có một, hút tinh khí của Phó Vân Thâm, chỉ cần sức mạnh vượt qua triền đằng cổ thì nó có thể thoát khỏi cái khống chế chết tiệt này rồi.
Tự chủ của chàng trai mười bảy mười tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040875/chuong-68.html