Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
“Em không xem phim, em đang xem đánh cờ mà.”
Phó Vân Thâm cười, chỉ vào tivi: “Cái con mắt to đùng đó của mày để trang trí đấy hả? Mày nói đây là đánh cờ?”
Phó Vân Thụy đang uất ức, mắt chợt chuyển rồi lập tức im bặt.
Trên màn hình tinh thể lỏng cực lớn, nam nữ đang triền miên, ưm a không ngừng, chừng mực lớn đến độ làm mặt cậu ấy đỏ tới mang tai. Phó Vân Thụy ấp úng, cúi đầu mân mê áo, hồi lâu không lên tiếng.
Phó Vân Thâm tắt tivi, xé tất chân trên đùi xuống, cuộn thành cục rồi nhét vào thùng rác. Đoạn cậu liếc nhìn em trai, hỏi: “Sao hôm nay mày lại qua chỗ anh, nói với mẹ của mày chưa?”
Cẩn thận ngước đôi mắt ướt nhẹp lên, Phó Vân Thụy lí nhí đáp: “Mẹ đi Anh rồi. Em nói với tài xế hôm nay đến chỗ bạn để học.”
Phó Vân Thâm hừ cười: “Nói dối như mày có thể lừa gạt được Phó Xuyến à? Ngây thơ.”
Phó Vân Thụy lại lâm vào im lặng.
Phó Xuyến dạy dỗ cậu ấy nghiêm khắc, bình thường luôn bị theo dõi suốt hai mươi bốn tiếng, dù bà ta đã xuất ngoại nhưng cũng sẽ sai người quan sát cậu ấy. Tình huống như hôm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn, cậu ấy muốn thừa cơ vệ sĩ lơi lỏng, tới đây thăm anh mình chút xíu. Dù gì hai người cũng là anh em ruột, mấy ngày không gặp sẽ nhớ đến phát sợ, thế nhưng anh trai lại không nghĩ vậy.
Cậu ấy đảo con ngươi, mắt dừng trên người Thời Mộ. Giật mình, suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040874/chuong-67.html