Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
“Không còn đâu, hôm nay chúng ta đừng làm anh em nữa đi. Tôi còn phải đi giặt quần áo đây.” Thời Mộ giãy thoát khỏi Chu Thực, ôm đống đồ lớn chuẩn bị vào nhà vệ sinh.
Chu Thực chợt cản lại, cậy mình cao giữ chặt Thời Mộ, rồi bắt lấy Hạ Hàng Nhất, sau đó dẫn hai người ra thẳng ban công tìm Phó Vân Thâm đang giặt giày chơi bóng.
“Mọi người đã đông đủ, vậy tôi cởi mở nói luôn vậy.” Chu Thực tỏ vẻ nghiêm túc và nhìn Phó Vân Thâm: “Anh Thâm có thể thấy ma quỷ, còn anh Mộ có thể...”
Sau một lúc tạm ngừng, cậu ta quay sang Hạ Hàng Nhất: “Còn cậu nữa, vốn dĩ tôi nghĩ cậu và tôi là người phàm giống nhau, vậy mà cậu lại lừa tôi. Ba người đều lừa dối tình cảm của tôi. Tôi cảm nhận được mọi người đang cô lập tôi, ghét bỏ tôi.”
Thời Mộ: “... Mời khách quan nói ra đánh giá của ngài với tôi đi đã.”
Chu Thực: “Cậu là một người sành ăn.”
“...” Ở khía cạnh nào đó mà nói, quả là đúng thế thật, trong lòng Thời Mộ cực kỳ hài lòng.
Phó Vân Thâm chà giày, chẳng buồn liếc cậu ta, đoạn giễu cợt: “Cậu rất tự biết mình biết ta đấy nhỉ.”
Chu Thực cứng họng, giận dữ kéo tay áo của Thời Mộ: “Anh Mộ, coi cậu ta kìa, cậu quản lý cậu ta đi!!”
Mí mắt Thời Mộ khẽ giật, sau đó hất cái tay không thành thật kia ra: “Tôi không phải là vợ của cậu ta, quản kiểu quái gì?”
Động tác trên tay Phó Vân Thâm hơi khựng lại, cậu mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040867/chuong-60.html