Vào tiết, Thời Mộ cầm bản kiểm điểm Phó Vân Thâm đã viết cho mình, đi lên bục giảng.
Các học sinh bên dưới đều nhìn cô. Ho nhẹ hai tiếng, Thời Mộ bắt đầu chỉn chu đọc: “Bản kiểm điểm, em học lớp 11A15, tên là Thời Mộ, hôm qua em đã tự tiện cúp học...”
Bản kiểm điểm rất dài, giọng của cô tốt, vẻ mặt thành khẩn, phải nói biểu cảm của giáo viên hài lòng biết bao nhiêu.
“Lần này, em cảm thấy rất có lỗi, đồng thời cũng phải thành thật nói một câu xin lỗi với bạn Phó Vân Thâm.” Đọc đến đây thì Thời Mộ ngừng lại rồi ngẩng đầu lên nhìn Phó Vân Thâm đang ngồi bên dưới. Cậu nhìn cô, vẻ mặt không mặn không nhạt.
Thu lại ánh nhìn, Thời Mộ tiếp tục đọc: “Em không nên ép buộc bạn Phó Vân Thâm, bắt cậu ấy dẫn em cúp tiết, làm tổn thương nghiêm trọng đến tâm trí và thân thể của bạn Phó Vân Thâm...”
Cái quái gì thế? Cô làm tổn hại đến tâm trí và thân thể của cậu ta khi nào vậy?
Tầm phào!
Tất cả đều ba xàm hết!
“Lần này em xin bảo đảm, sau này em sẽ không bao giờ gây ra những chuyện này nữa, xin hết ạ.”
Gấp bản kiểm điểm lại, Thời Mộ đưa cho giáo viên.
Giáo viên hài lòng gật đầu: “Được rồi, em có thể về chỗ, nhớ lần sau đừng tái phạm đấy.”
“Khoan đã ạ.”
Thời Mộ vẫn không nhúc nhích, mắt nhìn xuống xung quanh. Khi chạm vào ánh mắt của Thời Mộ, mọi người đều vội vã cúi đầu.
Sống lưng cô thẳng tắp, giọng điệu vững vàng: “Thưa thầy, em đã kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040866/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.