Đêm lạnh như băng.
Bên ngoài trời mưa rả rít.
Trong một căn phỏng nhỏ có ánh đèn vàng ấm áp, có một con hải cầu đang nằm thẳng người trên sô pha mềm mại.
Anzasil xoa bóp cho hải cẩu nhỏ của mình.
Tư Niên kêu ngao ngao không ngừng.
Anzasil vỗ nhẹ lên mông cậu cảnh cáo:
"Đừng lộn xộn, anh xoa cho em mau khỏi bệnh, nếu không sẽ đem em cho bác sĩ nữa đấy"
Tư Niên biết cơ thể ngốc nghếch này hôm trước vừa bất hoà với một con tinh thú, cậu không có dị năng, may mà Sow đến kịp, đánh đuổi con tinh thú độc ác kia đi.
Cậu cũng không có thương tích gì đáng kể, chỉ là trên lưng hơi đau, có lẽ đều bầm tím từng mảng, chỉ là lông cậu dày, xem cũng xem không thấy.
Anzasil đau lòng không thôi, vốn còn định mang cầu tuyết nhỏ nhà mình đi đánh thú triều, lúc đó chỉ có thể mang cậu gửi vào bệnh viện.
Tư Niên cảm thấy đời mình đúng khổ.
Cậu là người hay là thú đều bị ghét không ngừng. Bọn tinh thú xung quanh đều rất khinh thường Tư Niên vì cậu không có dị năng, nếu không có Sow "yêu thương" thì thú sinh của Tư Niên cũng không dễ dàng.
Anzasil thì có vẻ không để tâm, từ ngày mua được cậu ở Cami, đến lúc hắn trở thành thiếu tướng, hắn luôn mang cậu bên mình, không sợ ai cười chê.
Chuyện thiếu tướng có một con tinh thú béo ú không có dị năng đã là chuyện nhà nhà người người đều biết.
Hình tượng của hai bọn họ có chút không phù hợp, một kẻ oai hùng ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/899019/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.