Tư Niên lưu lạc trong không gian kia rất lâu.
Sau cùng, cậu vẫn chọn để mọi người quay lại thế giới của họ.
Tư Niên không thể nhìn đồng đội, anh em sống chết với mình chết dần chết mòn ở nơi này.
Cậu hiện tại cũng đã không thể trở về bên cạnh Anzasil.
Quy tắc của thế giới đáng ghét này đã mang cậu đi.
Trở lại từ đầu, chính là cho cậu một cơ hội, dù là ít ỏi nhưng vẫn đỡ hơn vô vọng.
Biết đâu cậu lại xuyên qua lần nữa, biết đâu năng lượng bí ẩn lại một lần đem cậu đến bên cạnh Anzasil bằng một cách thần kỳ nào đó.
Biết đâu...
- ---------
Anzasil đạp "Anzasil" đập mạnh vào vách đá, hắn bỏ mặt vết thương đang đổ máu trên lưng mà tiến tới dẫm lên ngực "Anzasil", tiện tay bẻ gãy một gai đá dưới đất, nở một nụ cười lạnh lùng nhìn vật dưới chân mình như xác chết.
"Anzasil" hoảng loạn:
"Tại sao chứ? Chúng ta rõ ràng là một, tại sao cậu có thể đánh bại ta?"
Anzasil hừ lạnh:
"Tỉnh lại đi, ngươi chỉ là cecs sử dụng thân thể của Xifia đầu đàn, dù có sao chép được ta bao nhiêu lần, người cũng không phải ta"
Anzasil chưa nói dứt lời đã giơ cao gai đá trên tay rồi hạ xuống.
Đâm thẳng vào đầu của "Anzasil"
Anzasil đá thân thể hắn ta ra xa, phá hủy tất cả mọi thứ trong tòa tháp ghê tởm kia.
"Anzasil" này dám ngày đêm mơ ước Tư Niên, dùng ký ức của hắn để chiếm lấy "Tư Niên". Mô phỏng mọi thứ của cậu đến như thế, còn dám thầm tưởng tượng những chuyện trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/899018/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.