Edric vỗ vỗ lưng cho Keiran, thấy cậu thật sự khó chịu thì cũng có phần đau lòng.
Edric thở dài:
"Chúng ta không làm nữa, trở về Rabidegi, tôi tìm cho cậu một bác sĩ tâm lý"
Keiran lắc lắc đầu:
" Tôi cảm thấy đã ổn, không cần thiết tìm bác sĩ tâm lý"
Edric không khuyên nữa, hai bọn họ lái tàu bay trở về.
Keiran nhìn người người tấp nập bên dưới, đầu dựa vào cửa sổ, sau đó quay qua nói với Edric:
" Tôi thật sự muốn bảo vệ nhân loại, không cần là những vị anh hùng vang danh sử sách, chỉ đơn giản là một người chiến sĩ chiến đấu vì lý tưởng đó"
Edric mỉm cười:
" Tôi cũng muốn như thế, tôi sẽ chiến đấu vì con người. Sau này, khi đã lớn tuổi, tôi còn muốn quay về trái đất, quay về cội nguồn của con người, cảm ơn những người đã bị dòng lịch sử lãng quên, những người làm nên lịch sử, những người cùng chúng ta xây dựng thế giới của hôm nay"
Edric sinh ra trong một gia đình quân nhân, những tư tưởng chính trị ấy luôn theo hắn trưởng thành.
Tư Niên và Anzasil đã ăn xong bữa trưa, thì Keiran và Edric mới trở về.
Tư Niên đem há cảo ra hấp cho họ.
Edric vẫn ăn rất ngon, món này lại không cay, Edric cảm thấy đây mới thực là món ăn ngon nhất trên đời.
Edric:
" Mấy năm trước có một loại bánh há cảo, một phần năm cái lên hơn trăm nghìn nguyên tinh, vẫn có người đổ xô mua, chưa chắc đã ngon hơn của cậu"
Tư Niên và Anzasil đều biết đó là bánh bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898919/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.