“Không ai sửa thì những thứ đó chỉ là một đống sắt vụn, sửa xong mới là bảo bối, thứ đáng giá nhất trong mối làm ăn này chính là kỹ thuật cốt lõi nằm trong tay tôi, nếu anh không hài lòng thì thôi đi!”
Đường Niệm Niệm xoay người đi ngay, thế mà muốn chiếm hời của cô, nghĩ đẹp lắm! Cô đích thân tới nhà máy vớ Hồng Tú đàm phán, cùng lắm thì tốt chút thời gian và công sức.
“Từ từ, cô gấp thế làm gì, chuyện gì cũng phải thương lượng chứ, nếu không thì chia năm năm?”
Bát Ca tươi cười ăn nói khép nép lựa lời, chia năm năm cũng rất lời.
Đường Niệm Niệm mặt không biểu cảm, đi càng nhanh hơn, đi tới cổng lớn, duỗi tay kéo cửa ra.
“Bốn sáu, vậy thì bốn sáu, tôi bốn cô sáu!”
Bát Ca dùng hết sức nhào tới, chặn cửa lại, không cho Đường Niệm Niệm ra ngoài.
Bốn sáu ông ta cũng rất lợi, kỹ thuật cốt lõi nằm trong tay cô gái này, ông ta không có sức để tranh!
“Thu hết máy làm vớ bị hỏng từ cả hai nhà máy vớ Hồng Tú và Lệ Vân về đây, chỉ cần không quá hỏng, tôi đều có thể sửa chữa.”
Đường Niệm Niệm giao nhiệm vụ, ở Chư Thành chỉ có hai nhà máy vớ, nhưng không phải máy làm vớ nào bị hư cũng có thể sửa chữa lại, nếu tính tỷ lệ thiệt hại là 20%, vậy ít nhất cũng phải bảy tám chục máy.
Cô đang chuẩn bị mở một nhà máy vớ nho nhỏ ở Đường Thôn, máy móc sẽ dùng những máy làm vớ bị hỏng đó, hiện tại tư nhân vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035109/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.