Trời đã sáng, Đường Niệm Niệm ngáp một cái rời giường, tám giờ cô phải đến nhà máy Hồng Tinh giao hàng, đạp xe đến đó mất một giờ, hiện tại là sáu giờ, trời còn chưa sáng tỏ.
"Buổi tối hôm qua con và Cửu Cân đã đi làm cái gì?"
Bà cụ Đường giống như trộm, lặng yên không một tiếng động đi tới, giọng nói lạnh lùng ồm ồm.
"Đến bờ sông tung lưới, đáng tiếc không có cá lớn."
Đường Niệm Niệm đang đ.á.n.h răng, bên trong miệng đều là bọt kem đ.á.n.h răng, nói chuyện mơ hồ không rõ, giọng điệu tiếc nuối.
Buổi tối hôm qua kéo lên đều là tôm tép, lớn nhất cũng chỉ có con cá trích lớn chừng bàn tay, chỉ có thể nấu canh uống.
Cô muốn ăn cá lớn, canh đầu cá đậu hũ, đầu cá sốt tiêu, cá hấp, canh chua cá, cá kho... Chỉ là suy nghĩ một chút, nước miếng trong miệng Đường Niệm Niệm đều tràn lan.
"Còn không nói thật, đ.á.n.h c.h.ế.t thứ gan ch.ó dám leo lên trời con, nước sông sâu như vậy mà con cũng dám cứu người, lỡ như để nước cuốn đi thì sao, cái mạng nhỏ này của con cũng bị mất!"
Bà cụ Đường c.ắ.n răng mắng, còn muốn đ.á.n.h mấy cái, nhưng Đường Niệm Niệm thân thể linh hoạt, đều tránh được.
"Còn tránh? Bà thấy con chính là mấy ngày không bị đ.á.n.h ngứa da rồi, chính mình làm loạn, còn lôi kéo Cửu Cân vào, xảy ra chuyện con biết đi đâu khóc hả!"
Bà cụ Đường đuổi theo đánh, mỗi lần sắp đến được, Đường Niệm Niệm khom lưng liền tránh được.
"Nội, con muốn ăn canh cá!"
Đường Niệm Niệm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035066/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.