Đại đội trưởng mặc dù không để ý, nhưng Đường Niệm Niệm nói nhiều lần, cứ thế in dấu trong đầu ông ấy, cho đến lúc ngủ, còn đang suy nghĩ về việc này.
"Tháng Chín có chuyện lớn, tháng Mười khắp chốn mừng vui? Con bé Niệm này đến cùng muốn nói cái gì, không thể nói hết một lần ư?"
Đại đội trưởng tựa ở đầu giường tự lẩm bẩm, việc này kẹt ở trong lòng khó chịu muốn c.h.ế.t, ông ấy ngủ không được.
Bác ba gái cũng ngủ không được, bà ta đang lo lắng cho con gái.
"Hồng Hạnh tạm thời đừng cho nó đi xem mắt, cùng lắm thì không lấy chồng, chúng ta nuôi con bé!"
Bác ba gái vắt hết óc, mới nghĩ được một biện pháp, dứt khoát nuôi con gái cả một đời, người khác chê cười thì cứ chê cười đi, dù sao cũng tốt hơn là con gái tìm c.h.ế.t.
"Ừm!"
Đại đội trưởng buồn bực đáp một tiếng, ông ấy cũng dự định như vậy.
Mà lại không biết thế nào, ông ấy cảm giác được lời của con bé Đường Niệm Niệm kia thật sự sẽ ứng nghiệm.
"Ngủ đi, ngày mai tôi đưa cho Niệm Niệm rổ trứng gà, nhờ có nó và Cửu Cân thèm ăn đi đ.á.n.h cá, bằng không Hồng Hạnh..."
Bác ba gái thở dài, hiện tại nhớ tới cũng nghĩ mà sợ, cũng may mắn con bé Niệm thèm ăn, đêm hôm khuya khoắt chạy tới bờ sông tung lưới, bằng không con gái khẳng định sẽ mất mạng.
Xem ra, thèm ăn cũng có lúc tốt.
"Đưa nhiều một chút!"
Đại đội trưởng dặn dò một câu, đây chính là ân cứu mạng, phải cảm tạ thật tốt.
"Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035065/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.