Tối hôm ấy nhà Hiểu Linh đón một vị khách không ngờ tới. Ngày đầu tiên làm việc đoàn thợ đã có thể đào xong móng nhà. Ngày mai sẽ bắt đầu xây móng. Trời này tối sớm nên bọn họ cũng lục đục ra về từ đầu giờ Dậu.
Cả nhà ăn tối xong còn đang tụ ở nhà trên nói chuyện phiếm thì ngoài cửa bỗng tiếng chó sủa vang. Hiểu Linh vội vàng nạt bọn chúng rồi ra cổng. Cửa vừa mở, cô vô cùng ngạc nhiên khi người tới lại là Trịnh An. Mình hắn cầm theo đèn lồng mà tới. Hiểu Linh hỏi:
- Có chuyện gì mà An huynh không quản đường xá tối trời đến nhà ta vậy? vào nhà đi rồi nói chuyện.
Trịnh An gật đầu nhẹ nhàng đi vào. Khi không có người ngoài, Hiểu Linh thường gọi Trịnh An như vậy. Dù sao nàng cũng đã coi hắn là bằng hữu, xưng hô thân mật hơn một chút cũng không có gì.
Cả Phạm gia cũng không giấu được ngạc nhiên khi khách tới là Trịnh An. Bọn hắn nhìn nhau một cái rất nhanh, cũng chỉ chào hỏi hắn rồi nhường lại bàn nước cho Hiểu Linh và khách tới.
Hiểu Linh rót cho Trịnh An một chén nước ấm đưa lại. Hắn đón lấy chậm rãi nhấm nuốt xua đi hàn khí trong người. Khi toàn cơ thể đã ấm trở lại, hắn thở phào một hơi rồi lúc này mới nhìn Hiểu Linh nói:
- Ta mạo muội đêm hôm tới đây là muốn làm một chuyện cho Phạm gia. Có điều chuyện này có phần mất lòng những người ban sáng nên giờ này biết chắc họ đã về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362649/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.