Hiểu Linh nắm tay Tiểu Đông chậm rãi đi bộ vãn cảnh chùa. Nơi chính điện, Lưu thị cùng Lập Hạ đã thành kính quỳ bái Phật, cầu xin một năm mới bình an. Đứa nhỏ Tiểu Hàn vô cùng tò mò nhưng cũng có phần sợ hãi sự uy nghiêm bên trong điện nên chỉ dám đứng từ phía ngoài chăm chăm nhìn từng hành động của nhị ca. Thỉnh thoảng đứa nhỏ đưa mắt tìm bóng dáng đại tỷ và tỷ phu bên ngoài sân chùa. Lần nào cậu nhìn lại cũng có thể bắt gặp đại tỷ cười tủm tỉm khiến bản thân an tâm hơn mà tiếp tục tò mò chuyện bên trong.
Ăn sáng xong, nhân sớm mùng một sẽ ít có người đến chơi nhà, Hiểu Linh đưa toàn gia đi chùa cầu bình an. Khi tới nơi, đã có lác đác một số nam nhân lớn tuổi tới lễ phật. Đâu đó cũng có những nhóm nam thanh nữ tú nhẹ bước du xuân. Tiểu Đông không thể quỳ bái nên Hiểu Linh cũng tùy theo hắn đi dạo bên ngoài, mọi sự để cho nhạc phụ cầu lễ.
Hiểu Linh nhìn trời nhìn đất một chút thì cảm thán:
- Ra năm lại bận rộn rồi. Ráng chơi, nghỉ ngơi mấy ngày này rồi lại chuẩn bị xây nhà. Tiểu Đông, ta có chút lo lắng, huynh lúc sinh nở ở cữ mà ngay bên cạnh huyên náo đông người qua lại liệu có sao không?
Nhà mới xây dựng được dịch về trung tâm mảnh đất Hiểu Linh mua nên nếp nhà cũ không cần phá đi. Sinh hoạt của toàn gia cũng không quá xáo trộn, chỉ là thêm việc phải chú ý mà thôi. Đoàn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362647/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.