Theo lời hẹn, sáng sớm hôm rằm, Vân Sương cùng tùy tùng đến Phạm gia để đón Hiểu Linh kèm theo một bộ trang phục cho nam khá rườm rà. Bộ quần áo quá nhiều lớp nên Hiểu Linh thật sự không biết nên bắt đầu từ đâu và kết thúc cuối cùng ở chỗ nào. Vì thế khi mặc đồ thiếp thân xong, cô đành phó mặc cho hai tùy thị của Vân Sương hầu hạ mặc đồ. Xong xuôi, cô ngồi xuống chiếc bàn trang điểm nho nhỏ của Tiểu Đông để họ sơ tóc, chỉnh trang lại dung nhan. Vân Sương rất chu đáo khi mang cả đồ trang điểm đi. Tuy nói Hiểu Linh có chút nữ sinh nam tướng nhưng nét lông mày và ánh mắt vẫn quá mức sắc bén cần phải che giấu bớt.
Cánh cửa nhà chính nhẹ mở. Hai người tùy thị cúi đầu đi ra trước. Bước chân nhẹ nhàng, lả lướt bước ra. Vân Sương, Lưu Minh, Tiểu Đông, Lưu thị cùng Lập Hạ và Tiểu Hàn ngây người nhìn bóng dáng yểu điệu đó. Này… đây là Hiểu Linh mà bọn họ quen biết sao? Đây.. là quý công tử nhà nào nha…
- Nhưng… tỷ mặc thế này thật sự rất xinh đẹp. Tỷ là nam nhân đẹp nhất mà ta từng gặp.
Lần này thì không chỉ Hiểu Linh, mọi người tất cả đều phá lên cười vì lời nói của Tiểu Hàn. Lưu Minh nháy mắt trêu ghẹo:
- Trước đây Tiểu Hàn nói ta xinh đẹp nhất… vậy giờ Hiểu Linh tỷ còn đẹp hơn ta sao?
Tiểu Hàn nhìn nhìn Lưu Minh một chút lại nhìn tỷ tỷ của mình rồi gật đầu:
- Phải… tỷ tỷ là nam nhân đẹp nhất, đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362625/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.