Hiểu Linh đã nghĩ rất nhiều nhưng rồi quyết định mang tấm bản đồ thô sơ kia đến nhà Chu Thanh An để bà xem. Biết đâu cô chỉ mới manh nha ý tưởng này nhưng người đi trước vài chục năm như bà ấy đã nắm trong tay tấm bản đồ rồi. Bản đồ thời đại này là một thứ tuyệt mật, hơn nữa do công nghệ đo đạc chưa cao, tỷ lệ chính xác cũng thấp. Nhưng chỉ cần một chút thứ gì đó gọi là bản đồ rơi vào tay ngoại quốc cũng là cả một vấn đề lớn.
Chu Thanh An nhìn thứ được vẽ ra trên giấy ban đầu có chút mờ mịt không hiểu. Nhưng rồi khi bà thấy những ghi chú nho nhỏ về địa danh thì thật sự như sét đánh ngang tai. Bà hết nhìn tấm lược đồ lại nhìn Hiểu Linh. Giọng run run không tin:
- Cái này là ngươi vẽ?
Hiểu Linh mím môi gật đầu:
- Vâng. Là học trò dựa vào những cuốn sách thầy đưa về địa lý, lịch sử mà phác thảo nên thứ này. Có điều dữ liệu còn thiếu rất nhiều, tỷ lệ bản đồ chắc chắn không chính xác. Bản đồ Nam Bình đại khái là như vậy.
Chu Thanh An đăm đăm nhìn Phạm Hiểu Linh. Những cuốn sách bà đưa cho đứa nhỏ này bà đều đọc qua, làm sao có thể từ chúng mà Hiểu Linh có thể vẽ ra tấm bản đồ này chứ. Chu Thanh An trước kia khi còn học trong Quốc Tử Giám từng một lần được nhìn tấm bản đồ về vị trí của Nam Bình với các quốc gia láng giềng. Khi đó những người giỏi nhất của Quốc Tử Giám mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362579/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.