Đêm xuống, trăng lên. Ánh trăng sáng soi tỏ bóng người tắm ngoài giếng. Làn gió mang hơi ẩm từ sông lên xoa dịu cái nắng gay gắt của mùa hè. Tiểu Đông ngồi bên giường thấp thỏm chờ đợi Hiểu Linh. Hôm nay hắn cố ý thả thêm mấy bông hoa bưởi vào nước tắm để thân thể thơm hơn một chút. Thê chủ thích mùi hoa bưởi, hắn biết. Vừa có chút muốn nàng ấy nhận ra hắn chuẩn bị vì nàng nhưng lại ngại ngùng sợ thê chủ sẽ trêu ghẹo. Nàng ấy liệu có nhận ra không?
Hiểu Linh bước vào nhà đã thấy Tiểu Đông ngẩn người rối rắm, không biết huynh ấy lại đang mải mê nghĩ cái gì. Cô nhẹ nhàng tiến tới phía sau ôm lấy và đặt cằm lên đầu vai hắn;
- Huynh đang nghĩ cái gì vậy?
Hương thơm mát mẻ quẩn quanh mũi khiến Hiểu Linh ngẩn người giây lát. Ban nãy khi tắm nhìn thấy vài xác hoa bưởi cô còn thắc mắc sao gió có thể cuốn chúng đi xa như vậy. Nhưng bây giờ có lẽ cô đã hiểu. Hiểu Linh mỉm cười, gương mặt chậm rãi đối diện với chiếc cần cổ nhạy cảm kia hít hà. Làn hơi nóng bỏng mơn chớn da thịt. Âm thanh tà mị:
- Huynh hôm nay thật thơm. Là cố tình để cho ta không thể nhẫn nhịn mà ăn huynh sao. Tiểu Đông?
Tâm Tiểu Đông run lên một nhịp nhưng cũng cảm thấy rất ngọt ngào. Hơi thở của thê chủ sát bên khiến toàn thân nóng bừng. Giọng nói có phần ấp úng:
- Ta… là ta thấy hoa bưởi nở nhiều quá nên hái dùng một chút.. Không.. không hề có ý như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362577/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.