Hiểu Linh khăn áo chỉnh tề đi ra Đình cùng người nữ đinh. Ra tới nơi đã thấy đầy đủ các vị Hương trưởng đang ngồi quanh bàn trà, gương mặt ai nấy đều vui vẻ. Cụ tiên chỉ vừa nhai trầu vừa cười tủm tỉm đang nói gì đó với Trần Lý trưởng. Vừa liếc thấy Hiểu Linh ra Đình, bà liền vẫy tay gọi:
- Hiểu Linh ra rồi đấy à. Đến đây đi.
Hiểu Linh sải bước nhanh hơn tới trước mặt họ rồi khẽ cúi người chào:
- Vãn bối có lời chào cụ Tiên chỉ cùng các vị Lý Hương. Không biết làng có chuyện gì mà gọi vãn bối ra Đình vậy ạ?
Cụ tiên chỉ khẽ gật đầu, quay ra sau phân phó:
- Mang thêm một cái ghế con cho Phạm tu văn ngồi đây đi. Truyện Đam Mỹ
Vừa dứt lời, người hầu việc của làng lập tức mang đến cho Hiểu Linh một cái ghế. Nhìn thái độ này, Hiểu Linh liền biết là chuyện tốt. Chuyện vai vế của làng xưa nay rất nghiêm ngặt. Hiểu Linh là vãn bối lại chỉ thuộc tầng tu văn, về lý là không thể ngồi cùng bậc quan viên, Hương Lý mà chỉ có thể đứng hầu chuyện. Lần này, vị tiên chỉ lại để Hiểu Linh ngồi thì chuyện có vẻ rất tốt. Hiểu Linh xá một xá nói tạ cụ rồi ngồi xuống.
Người hầu việc làng rót tới tay Hiểu Linh một chén nước và một miếng trầu. Ở đây cũng giống quê cô ngày xưa có câu miếng trầu là đầu câu chuyện. Dù đi đâu, làm gì, chuyện thường ngày hay công to việc lớn, việc đầu tiên khi ngồi xuống bàn là uống chén nước, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362559/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.