Bữa tối hôm đó Hiểu Linh ngồi quây quần với mọi người nói ra kế hoạch của mình:
- Hồi chiều Lập Hạ có bàn với ta về việc trồng mộc nhĩ, bản thân ta cảm thấy rất khả thi vì nấm bào ngư mình còn trồng được huống gì thứ dễ sống dễ thấy như mộc nhĩ. Chúng ta sẽ trồng, thu gom, phơi khô rồi đến gần Tết bán cho thương lái. Mọi người thấy thế nào?
Lập Hạ cúi đầu ngượng ngùng vì không nghĩ tỷ tỷ sẽ nêu tên hắn ra. Lưu thị gật gật đầu đáp:
- Cũng phải… Mộc nhĩ thường gặp đâu hái đó cũng được một số đủ ăn, nhà ta có thể trồng được cớ sao không trồng. Nhưng như vậy thì liệu có phải làm thêm phòng nấm không?
Hiểu Linh đáp:
- Hiện tại thì con nghĩ không cần vì phương án Lập Hạ cũng có rồi. Chúng ta trồng ngoài bờ đê che kín một chút là được. Dù sao nhà mình cũng gần bến sông vắng kia.
Lập Hạ một lần nữa được nhắc tên thì mặt đỏ lựng, lí nhí nói:
- Đệ… đệ chỉ… chỉ nói một chút thôi mà.
Hiểu Linh cười vỗ nhẹ đầu Lập Hạ khích lệ:
- Tỷ rất ủng hộ mọi người có những sáng kiến, kế hoạch mới để làm giàu cho gia đình. Bất kể là ai trong nhà kể cả Tiểu Hàn có phương án, ý kiến tốt đều sẽ báo mọi người để cùng nhau làm. Đệ rất thông minh, đệ biết không.
Nhưng rồi Hiểu Linh quay sang cả nhà nghiêm trọng nói:
- Nhưng có một việc ta phải nói với mọi người. Ở đây ai cũng biết ta không phải Phạm Hiểu Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362531/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.