Lập Hạ rảo bước trên con đường đồng ngắn nhất nhưng cũng hơi khó đi để hướng về phía núi, trên tay là hai hộp đồ. Một bên là đồ ăn trưa nay cho tỷ tỷ, tỷ phu và Lưu thúc. Bên kia là tích trà xanh còn nóng hổi, được bọc trong mấy lớp áo rồi ôm bên người. Cơm thì được đặt trong cặp lồng có quai xách. Cậu pha trà hơi muộn nên lúc đến giờ mang cơm nó vẫn chưa được ngấm lắm. Tích trà rất nóng nhưng nếu không được ủ đủ giờ thì trà không ngon. Nếu ôm cả giỏ tích đi cũng không được. Cái giỏ ấy là người lớn cũng phải ôm bằng hai tay chứ đừng nói gì tới đứa bé 8 tuổi như Lập Hạ. Nhìn trời càng lúc càng sang trưa, nắng nóng gay gắt, Lập Hạ mím môi chạy đi lấy quần áo của cậu rồi bọc nhiều lớp xung quanh tích nước để mang đi. Khi mới ôm vào cũng có chút ấm ấm, chắc không sao.
Đám Triệu Nhan, Lý Thấm hôm nay qua nhà Trần Bình nhậu một bữa vì bên đó có giỗ. Bọn hắn đến sớm lắm, ăn từ lúc mâm cơm còn vừa dọn lên đến khi mọi khách mời đều đã đi hết vẫn còn chưa buồn đứng dậy. Đồ ăn, thức uống được tiếp lên liên tục. Mấy tỷ muội ngồi vừa ăn vừa nói chuyện đời, nói chuyện xã hội, chính trị cho tới khi Trần Bình giật dây cả bọn đi sang nhà quả phụ Trần Lý thị chơi đùa một phen thì cả đám mới đứng dậy, chân nam đá chân siêu rời đi.
Trần Bình ngật ngưỡng nheo mắt nhìn bóng dáng nhỏ bé đang vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362527/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.