Tiểu Hàn ngồi xổm bên cạnh ba chú chó con đanh chơi đùa. Ánh mắt lại không chút nào vui vẻ. Nhóc thở dài, buồn buồn đưa tay vuốt đầu chú chó gần nhất:
Bấc Bấc, ngươi nói xem. Liệu đại tỷ có trở lại không... không phải là tỷ tỷ... không biết có trở lại không.. haizzz. Ngươi biết ta đang nói ai đúng không. Tỷ ấy... không biết có khỏe không, có ăn được ngủ được không... haizzz. Còn cả cái nhà này chẳng ai ăn ngon ngủ yên cả... Ta nhớ tỷ tỷ rồi. Làm sao bây giờ, Bấc Bấc.
Lập Hạ ngồi trong nhà dưới nhưng nghe rõ mồn một lời thầm thì to nhỏ của Tiểu Hàn. Hắn cũng nhớ tỷ tỷ rồi. Ở đâu trong căn nhà này, hắn đều nhìn thấy hình ảnh tỷ tỷ. Bất tri bất giác mấy tháng ngắn ngủi ở chung, tỷ ấy đã làm rất nhiều cho cái nhà này. Hắn hối hận. Mấy ngày trước tại sao lại tránh né tỷ ấy... khiến tỷ tỷ thương thấu tâm mà rời đi. Lập Hạ hắn đi tìm tỷ tỷ về được không.
Tiểu Đông đưa ngón tay bị kim đâm lên mút cho cầm máu. Lần thứ mấy trong ngày rồi, hắn cũng không biết nữa. Chỉ là... mọi thứ trống rỗng: chiếc giường trống rỗng, căn nhà trống rỗng, đầu hắn trống rỗng và tim hắn cũng trống rỗng... kể từ khi nàng rời đi. Mấy ngày này Tiểu Đông mất hồn mất vía. Chỉ cần ngoài cổng có tiếng động thì lập tức chạy ra vì ngỡ nàng trở lại. Trong vườn có tiếng lạo xạo, tâm thần cũng không yên mà ngó cửa sổ tìm kiếm một bóng hình. Nhưng lần nào hi vọng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362516/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.