Không khí có chút ngưng trọng. Mọi người dọn dẹp xong, chỉ để lại ngọn đèn nhỏ leo lét trong nhà chính rồi quây quần ngồi hóng gió ngoài sân. Đó đã trở thành thói quen hàng ngày sau bữa tối. Ở đó, những câu chuyện thường ngày, chút chuyện lông gà vỏ tỏi trong làng là những chủ đề thường gặp khi toàn gia nghỉ ngơi trước khi đi ngủ, thay vì trước đây ngồi thêu thùa, may vá. Nhưng hôm nay, Phạm gia đã tề tựu đủ, nhưng lại chỉ nghe tiếng lách cách rót trà, tiếng quạt mo nhẹ nhàng phe phẩy một chút và tiếng ếch dế thay phiên nhau.
Dưới ánh trăng mờ mờ, không đủ để nhìn thấy cảm xúc của mỗi người, Hiểu Linh cảm thấy mình mới đủ dũng khí để nói chuyện. Cô nhấp một ngụm trà xanh, nhàn nhạt nói:
- Ta có chuyện cần nói với toàn gia. Mọi người cần nghe cho kỹ và khắc sâu những gì ta dặn. Thứ nhất, về sắn mì. Ta không muốn nói cho toàn thôn dân về loại lương thực này bởi vì bản chất sắn mì có độc. Sắn mì sản lượng rất cao, mọi người nếu trồng được sẽ không còn lo đói nữa. Nhưng là nếu không xử lý đúng cách, sắn mì có thể độc chết người. Khi đó, ân đức đâu chưa thấy, nhưng tai họa chắc chắn sẽ đổ xuống Phạm gia. Vì thế, Phạm gia không thể là nơi bắt đầu của sắn mì được. Cả nhà rõ chứ.
Hiểu Linh dừng lại trong chốc lát để nhìn thấy những cái gật đầu, ánh mắt hướng về cô, rồi tiếp tục:
- Thứ hai, về nấm sò. Hôm nay, ta đã ký kết với Hà gia về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362513/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.