Lập Hạ nghe thấy thế liền nhìn đứa nhỏ đối diện, thốt lên: 
-     Là Gia Khang a… 
Hiểu Linh nhìn sang Lập Hạ, hắn liền hấp tấp giải thích: 
-     Tỷ… đây là Trần Gia Khang, con thứ hai của Trần thôn trưởng. Hắn hơn ta một tuổi. 
Hiểu Linh nhíu nhíu mày, thời đại nam tử dễ dàng bị bắt cóc thế này, sao có thể để một đứa trẻ 10 tuổi ra đường như vậy. Lập Hạ cũng lấy làm lạ tại sao Gia Khang lại ở đây. Trong mấy đồng bạn gần tuổi, Gia Khang là người tính cách dễ chịu nên Lập Hạ trước đây cũng hay tìm hắn chơi. Sau này, hắn phải phụ Đông ca việc nhà, nên cũng ít ra ngoài. Gần đây cũng không gặp Gia Khang bên ngoài, mà đến nhà thôn trưởng thì Lập Hạ có chút không muốn. Hắn hỏi: 
-     Lâu lắm rồi không gặp ngươi, ngươi bận rộn sao? Ngươi đi một mình hay đi với ai khác? Tại sao lại ngồi một mình ở đây bán chó con a. 
Đứa nhỏ kia gặp được người quen thì cũng bớt sợ hãi, đáp: 
-     Đại phụ thân kêu ta phụ giúp chuyện nhà, nên thực không rảnh lắm. Đôi lúc có chạy qua nhà đường ca ngồi một chút, cũng nghe đường ca nhắc tới ngươi nhưng không gặp lần nào. Đại phụ thân kêu ta đi bán chó con… ta.. đi đến một mình. Ngươi dạo này khỏe không? 
Hiểu Linh chăm chú nhìn mấy con chó nhỏ. Ở quê nhà cô, chó con, mèo con phần lớn là tặng nhau, người nhận đưa chút tiền cho chủ cũ của con chó gọi là mua vía may mắn. Thì cái thời đại mà người còn không đủ ăn này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362511/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.