Tiếp theo, Hiểu Linh và hai huynh đệ đi mua thêm đồ cho nhà. Vốn với số tiền ít ỏi bán đồ hôm nay, ngoài mua vật dụng cô cần, chắc cũng chỉ đủ mua vài con gà.
Nhưng giờ có chút tiền trong tay, Hiểu Linh không bỏ được cho cả nhà một bữa ăn ngon. Cô mua thêm hai mươi cân gạo, ba cân ba chỉ về tính làm thịt áp chảo một phần, phần còn lại kho tàu ăn dần và mua thêm chút xương về ninh ăn.
Xách theo số thức ăn và gửi lại bao gạo ở cửa hàng, Hiểu Linh cùng Tiểu Đông và Tiểu Nhã tiếp tục đi mua hàng. Lần này là phải mua gà rồi. Có mấy hàng bán gà, nhưng gà con họ bán đều là gà mới mấy ngày tuổi. Hiểu Linh quay sang hỏi Tiểu Đông:
- Ở đây chỉ bán gà nhỏ như vậy sao? Không có gà lớn hơn một chút?
Tiểu Đông mỉm cười:
- Ân. Thê chủ. Gà con bán luôn nhỏ như vậy. Vì chỉ ở thời điểm này, gà mới chưa dễ nhận biết con trống, con mái. Nếu lớn hơn một chút, người mua sẽ chỉ chọn con trống để mua về nuôi lấy trứng, con mái sẽ khó bán hoặc không bán được a.
Hiểu Linh lại hỏi lại:
- Vậy gà này bán thì thế nào? Nếu mua gà to hẳn thì như thế nào?
Tiểu Đông đáp:
- Gà con thì trung bình 3 hào một con. Còn nếu gà to hẳn, khó có thể mua được gà trống, gà mái thì bán theo giá gà thịt, một đồng tám một cân. Thê chủ, chúng ta chỉ có thể mua gà con thôi. Như vậy may ra còn có gà trống để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362473/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.