Liễu Bỉnh Đức hét lên một tiếng: "Đừng cãi nhau nữa, cũng không nhìn bây giờ là lúc nào, lát nữa còn chuẩn bị lên đường đó. Hai nhà các ngươi lên núi tìm người, ta cũng cử người đi tìm kiếm!"
Bốn cha con Liễu Như Sơn tóm Thẩm Bằng lên núi, Trương thị hoảng sợ đi theo phía sau, sợ bọn họ làm chuyện bất lợi với con trai mình. Hà thị nghe nói con gái lên núi vẫn chưa trở lại thì trên mặt bị dọa không còn chút máu.
Không phải là đụng trúng thú hoang chứ? Ả ta kêu hai đứa con dâu trông bọn trẻ rồi đuổi theo Trương thị, lên núi tìm con gái.
Liễu Bỉnh Đức cử ba mươi thanh niên hán tử cùng lên núi, do Hạ thợ săn dẫn đi tìm, như vậy đụng phải dã thú lớn có thể chăm sóc lẫn nhau. Ngoài ra hắn ta dặn dò bọn họ trong vòng hai canh giờ bất kể có tìm được người hay không cũng phải cùng nhau đúng hạn trở về.
Mọi người có chút hoang mang, bắt đầu bàn tán.
"Không phải là đi đào rau dại thôi sao, cần nhiều người như vậy tìm hả?"
"Đã lớn như vậy rồi, đào chút rau dại cũng không biết trở về!"
"Chẳng phải hai người bọn họ lên núi với nhau à!"
"Sao Thẩm Bằng lại trở về một mình?"
"Ai biết!"
...
Phu thê Liễu Tiêu Minh dẫn hai đứa bé vào lều vải lớn nghỉ ngơi. Liễu Tiêu Vân thừa dịp nghỉ trưa tiến vào không gian, rót đầy nước linh tuyền vào tất cả túi nước. Nàng ở trong không gian cũng có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài. Nghe mọi người bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835397/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.