Tay áo rộng của người xưa thật là tiện, có thể dùng để che đồ lấy ra từ không gian. Hai thằng nhóc kia cũng bắt chước cô cô, ra hình ra dạng xoay quanh phòng nhỏ.
Xịt xong, Liễu Tiêu Vân cười bảo: "Tẩu tử, mọi người ngủ cái lớn đi, muội ngủ cái nhỏ này!"
"Được, nghe lời muội!" Chương thị nói, lấy hai cái đệm từ trong xe ngựa ra, lần lượt đặt trong hai phòng nhỏ.
"Con muốn ngủ phòng nhỏ hoa văn với cô cô!"
"Con cũng muốn ngủ phòng nhỏ hoa văn với cô cô!"
Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc rất lanh lợi chui vào trong lều nhỏ không ra. Hai đứa bọn nó từ nhỏ đã thân với nguyên chủ, có gì ngon cũng giữ lại cho nguyên chủ. Đặc biệt là hiện tại, cô cô luôn có thể lấy ra nhiều đồ ăn ngon như vậy, bây giờ hai đứa bọn nó cực kỳ sùng bái cô cô.
"Hai tiểu tử ngốc này, không sợ bị đòn đúng không, mau đi ra đây!" Liễu Tiêu Minh vội vàng thúc giục.
Hai thằng nhóc kia trốn trong lều vải nhất quyết không ra, còn nói móc: "Cha, cha ngủ ngáy, con không muốn ngủ với cha."
Nghe vậy, Liễu Tiêu Minh dở khóc dở cười, huynh ấy thật sự bị hai đứa con trai chê rồi.
Thấy hành động này của hai đứa con trai, Chương thị cũng không biết làm sao mới tốt: "Tiểu cô, muội xem..."
"Không sao, nghỉ ngơi sớm một chút đi!" Liễu Tiêu Vân trái lại sảng khoái đồng ý! "Vậy được rồi!" Chương thị cũng hết cách, lại dặn dò một câu: "Thừa Nam, Thừa Bắc, hai đứa phải nghe lời cô cô, ngủ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835380/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.