Cơm nước xong xuôi, thu dọn nồi và bếp, nhóm một đống lửa, Liễu Bỉnh Đức sắp xếp hai nhóm người thay phiên nhau trực đêm. Đám người Liễu Tiêu Minh được xếp trực đêm vào đầu hôm. Sau đó, tất cả các gia đình trải vải dầu dưới đất, chuẩn bị trải qua một đêm. Thời gian đi đường quá dài, người kiệt sức, ngựa hết hơi, có người vừa nằm xuống đã ngáy o o.
Có vài đứa bé không quen ở bên ngoài, không ngừng khóc rống, phụ nhân thì không ngừng nhao nhao mắng: "Còn khóc nữa sẽ dẫn sói tới!"
Lời này không dọa được mấy đứa bé nhỏ ngừng khóc, trái lại dọa mấy đứa bé lớn cũng bắt đầu oa oa khóc lớn: "Mẹ, sợ quá, sói sắp tới rồi!"
"Không sao, ở đây không có sói! Sói đều ăn thịt người xấu!"
Nam thì bắt đầu quát lớn: "Câm miệng!"
...
Liễu Tiêu Minh cũng trải vải dầu ở bên cạnh xe ngựa, chuẩn bị cho cả nhà nghỉ ngơi ở đây.
"Tẩu tử, muội qua kia xem thử!"
"Ta đi với muội!"
Hai cô tẩu rời khỏi đám người, tới cánh rừng xa một chút đi vệ sinh. Lúc trở lại, Chương thị phát hiện tiểu cô tử ôm hai thứ quấn vải dầu.
"Tiểu cô, đó là gì vậy!"
"Không biết nữa, nhặt được ở bìa rừng, trở về rồi xem!"
Liễu Tiêu Minh đang chuẩn bị cho hai đứa con trai ngủ, thấy đồ trong tay muội muội thì rất kinh ngạc: "Trong tay muội cầm gì thế?"
"Muội cũng không biết, vừa rồi nhặt được. Ca, huynh xem thử đi!" Liễu Tiêu Vân nói xong đưa hai cái lều ngụy trang trong tay cho ca ca.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835379/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.