Tào Oánh Oánh nở một nụ cười thân thiện với Mạnh di nương.
Mạnh di nương thoáng chốc hiểu ra, Đại tiểu thư muốn che chở cho nàng ta. Nếu nàng ta còn không hiểu rõ thì xứng đáng bị phu nhân giết chết.
Nàng ta bật dậy đi qua, quỳ gối trước mặt Tào Oánh Oánh: "Cám ơn Đại tiểu thư đã trả lại sự trong sạch cho thiếp thân. Đại ân đại đức của Đại tiểu thư, thiếp thân suốt đời khó quên."
Tề thị tức giận vỗ bàn: "Thật sự là phản rồi, khi nào thì đến lượt một nữ nhân sắp xuất giá làm chủ Tào gia."
"Oa oa oa, đại tỷ xấu xa nhất."
Tiểu nhi Tào gia đột nhiên khóc lóc ầm ĩ, đứng dậy đá một đá vào chân Tào Oánh Oánh.
1
Sắc mặt Triệu Nhị Cẩu trầm xuống, đưa tay xách cổ áo sau của tiểu nhi Tào gia lên.
"Thả ra! Thả ra!" Tiểu nhi Tào gia lớn tiếng gào thét: "Ta không cần đệ đệ gì hết. Toàn bộ của Tào gia đều thuộc về ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép cướp của ta. Người đâu, kéo Mạnh di nương xuống, đánh chết đứa con hoang trong bụng ả ta đi...."
1
Sắc mặt Tào Đức Phúc đột nhiên thay đổi.
Nhi tử của hắn mới bảy tuổi, sao lại có thể độc ác như vậy.
Cho dù hài tử trong bụng Mạnh di nương không phải dòng giống của Tào gia nhưng đánh chết như vậy cũng quá nhẫn tâm rồi.
Hắn nhìn chằm chằm Tề thị, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi dạy dỗ nhi tử như vậy hả, trên đời sao lại có một độc phụ như ngươi."
Hắn đưa tay lên, dốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839301/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.