Phó huyện lệnh chắp tay sau lưng, đi ra ngoài tiếp đón.
Vừa đi ra ngoài thì thấy trước cửa huyện nha có mười người bị trói gô ném trên đất.
"Phó đại nhân, đây đều là nô bộc của Tào gia, Tào gia tính ra là phú hộ của trấn Hà Khẩu, chuyện của phạm nhân Tào gia tất nhiên phải đưa cho Phó đại nhân xử lý." Thẩm huyện lệnh chỉnh chỉnh mũ quan, lạnh lùng nói: "Viên sư gia, ngươi tới nói xem bọn họ phạm phải tội gì?"
Viên sư gia tiến lên phía trước: "Nô bộc Tào gia giả mạo quan phủ bắt người, làm bị thương bá tánh vô tội."
Tào gia là đệ nhất thương hộ ở bến cảng của trấn Hà Khẩu, đa số thuyền tàu trên con sông này đều thuộc về Tào gia. Thuế mỗi năm của trấn Hà Khẩu hơn phân nửa là của Tào gia nộp lên, cho nên Phó huyện lệnh cũng rất nể mặt mũi của người Tào gia.
Lúc này vừa nghe Tào gia phạm tội, phản ứng đầu tiên của Phó huyện là muốn giúp đỡ bao che.
Chẳng qua, hắn còn chưa kịp nói lời nào thì Thẩm huyện lệnh đã mở miệng nói: "Phó đại nhân có biết Tào gia làm bị thương người nào không, chính là Cửu phẩm Tuệ Nhũ nhân do thánh thượng đích thân sắc phong, chỉ là nô bộc của một hộ thương nhân lại dám đả thương mệnh phụ triều đình, việc này nếu truyền tới tai Tri phủ đại nhân, Phó đại nhân cũng biết sẽ xảy ra hậu quả gì mà đúng không?"
Viên sư gia cao giọng nói: "Cửu phẩm Tuệ Nhũ nhân, là Triệu Trình thị của thôn Đại Hà ở trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839174/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.