Trình Loan Loan nghe xong thì liền hiểu ra, đây là đem chuyện của nàng xây dựng thành ví dụ điển hình, hy vọng bá tánh trong dân gian không ngừng cố gắng sáng tạo ra nhiều phát minh mới.
"Tuệ Nhũ nhân, miệng vết thương này của ngươi không cần xử lý một chút sao?" Thẩm huyện lệnh đột nhiên mở miệng, quay đầu lại hỏi: "Viên sư gia, ngươi có mang theo kim sang dược không?"
Viên sư gia lắc đầu, hắn chỉ là một người đọc sách, không có việc gì thì mang thứ này theo làm chi.
Hắn mở miệng: "Để học trò đi thỉnh lang trung?"
"Không cần đâu." Trình Loan Loan xua tay, nàng cảm giác miệng vết thương này của mình có thể tự khép lại, chỉ là bị quẹt trầy xước, vết thương cũng nhỏ và không sâu lắm.
Nàng mở miệng nói: "Ta đi vào trong xử lý một chút là được, xin thứ lỗi vì tạm thời không tiếp được các vị."
Sau khi nàng đi vào trong thì vẻ ấm áp trên mặt Thẩm huyện lệnh nháy mắt đã biến mất không thấy đâu, một ánh mắt uy nghiêm liếc về phía Từ bà tử đang bị đè trên đất.
Từ bà tử cả người run lên bần bật.
Bà ta trăm triệu lần cũng không nghĩ tới vừa đi tới đây đã gặp phải chuyện lớn như vậy.
Thôn phụ mới vừa bị bà ta quát xong chỉ trong chớp mắt đã biến thành Cửu phẩm Nhũ nhân do Hoàng Thượng tự mình sắc phong! Cửu phẩm tuy là phẩm cấp thấp nhất nhưng cũng coi như là có chức quan, lại có phong hào trên người, bà ta chỉ là một nô bộc thì làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839172/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.