Vào buổi tối.
Hoàng hôn rơi trên mái nhà và chiếu vào trong sân.
Trình Loan Loan và Tào Oánh Oánh bưng chén nhỏ đi ra, pho mát có dạng khối màu trắng sữa toả ra mùi sữa nồng nặc.
Triệu Tứ Đản tò mò hỏi: "Nương, đây là cái gì?"
Trình Loan Loan cười nói: "Không phải là con không thích uống sữa dê sao, ta làm thành món điểm tâm, con nếm thử xem."
"Tiểu hài tử mới uống sữa, con cũng không phải là tiểu hài tử." Triệu Tứ Đản dùng thìa đưa miếng pho mát đến bên môi, mùi sữa kia càng nồng nặc, còn mang theo một chút vị chua nhàn nhạt: "Nương, sao con lại cảm giác thứ này bị hỏng rồi?"
Ngô Tuệ Nương nhẹ nhàng ngửi ngửi: "Là có một chút mùi chua, nhưng mà là vị chua dễ ngửi."
Triệu Tam Ngưu đã cầm lấy chén, đổ pho mát vào trong miệng, đôi mắt bỗng nhiên mở to: "Ngon, quá ngon, mềm mại, chua chua, ngọt ngọt, trơn trượt, sao lại có đồ ăn ngon như vậy!"
1
Lúc này Triệu Tứ Đản mới khẩn cấp cắn một miếng, thức ăn còn chưa nuốt xuống đã bắt đầu kinh hô: "Thật sự rất ngon, đại ca nhị ca đại tẩu, mọi người mau nếm thử một chút, mau mau mau!"
Thẩm Chính khẽ cười nhạo: "Nhìn bộ dáng chưa từng thấy qua của đệ kìa, không phải là món điểm tâm làm từ sữa dê sao?"
Khi còn bé, tổ mẫu có khi đi tửu lâu mua một ít bánh ngọt làm từ sữa dê trở về, ăn tới ăn lui cũng vậy, không có gì để nói.
Hắn tùy ý nếm một ngụm, khi pho mát mềm mại kia tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839103/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.